Nhiều khi ta muốn tìm về chốn yên bình Một đời phiêu du mong tìm công danh đất khách Hỏi người con gái ấy giờ nàng sống sao rồi Hồn ta tan vỡ từ khi em bước cùng người.
[ĐK: ] Vì ai ta phải ôm sầu quá lâu rồi Tương tư mãi một người Hỏi mây núi làm sao ta có thể quên người Lòng ta như gió bên đồi hắt hiu rồi Nào với tới mây trời Đành lòng ôm sầu tương tư một đời.
== DẠO NHẠC ==
Nhiều khi ta muốn tìm về chốn yên bình Một đời phiêu du mong tìm công danh đất khách Hỏi người con gái ấy giờ nàng sống sao rồi Hồn ta tan vỡ từ khi em bước cùng người.
[ĐK: ] Vì ai ta phải ôm sầu quá lâu rồi Tương tư mãi một người Hỏi mây núi làm sao ta có thể quên người Lòng ta như gió bên đồi hắt hiu rồi Nào với tới mây trời Đành lòng ôm sầu tương tư một đời.
== HẾT BÀI ==
Nhiều khi ta muốn tìm về chốn yên bình
Một đời phiêu du mong tìm công danh đất khách
Hỏi người con gái ấy giờ nàng sống sao rồi
Hồn ta tan vỡ từ khi em bước cùng người.
[ĐK: ]
Vì ai ta phải ôm sầu quá lâu rồi
Tương tư mãi một người
Hỏi mây núi làm sao ta có thể quên người
Lòng ta như gió bên đồi hắt hiu rồi
Nào với tới mây trời
Đành lòng ôm sầu tương tư một đời.
Gửi [A7] nắng chiều thu ngóng [Dm] trông
Còn [D7] đó kỷ niệm yêu [Gm] dấu
[C] Phố xưa chờ [F] nhau dưới [Bb] hàng me [A7] già.
2. Người [Dm] hỡi cách biệt bấy [A] lâu
Trầm [A7] lắng tháng năm dài lê [Dm] thê
Hẹn [D7] ước xin chớ lãng [Gm] quên
Cho tình [Dm] ta [A7] thôi sầu [Dm] đau.
[ĐK: ]
[D7] Hắt hiu cung [Gm] đàn tiếng dương [C7] cầm rơi rớt nhịp tương [F] tư
[Bb] Từng giọt mưa [C] rơi thổn [A7] thức con tim yếu [Dm] mềm
[D7] Lá me rơi [Gm] rụng trên con [C7] đường sương mờ [F] lối
[A7] Tình thiên thu đắm [C] chìm trong bao giấc [A7] ngủ đơn [Dm] côi.
3. Tình [Dm] hỡi thôi tình bớt [A] say
Đàn [A7] hỡi hãy thôi sầu [dm] bi
Tình [D7] yêu chỉ còn trống [Gm] vắng
Khóc cho riêng [A7] mình nỗi sầu tương [Dm] tư.