Nhớ mùa thu năm ấy lá vàng xao xác rơi Anh tiễn em ra nơi bến đò chiều đang đợi Để lòng buồn vời vợi bờ bến này trông theo Con thuyền dần xa khuất đưa em về xứ người.
Nắng bờ kia vàng tươi cho hai hình một bóng Nắng bờ này tắt vội một hình bóng ngã dài Chuyện tình của đôi ta sang ngang từ độ ấy Em làm dâu xứ lạ anh một đời vấn vương.
Thu đi rồi thu đến bến sông buồn đợi chờ Bóng hình người em gái có về thăm chốn xưa Nơi chúng mình yêu nhau.
== DẠO NHẠC ==
Nhớ mùa thu năm ấy lá vàng xao xác rơi Anh tiễn em ra nơi bến đò chiều đang đợi Để lòng buồn vời vợi bờ bến này trông theo Con thuyền dần xa khuất đưa em về xứ người.
Nắng bờ kia vàng tươi cho hai hình một bóng Nắng bờ này tắt vội một hình bóng ngã dài Chuyện tình của đôi ta sang ngang từ độ ấy Em làm dâu xứ lạ anh một đời vấn vương.
Thu đi rồi thu đến bến sông buồn đợi chờ Bóng hình người em gái có về thăm chốn xưa Nơi chúng mình yêu nhau.
== HẾT BÀI ==
Nhớ mùa thu năm ấy lá vàng xao xác rơi
Anh tiễn em ra nơi bến đò chiều đang đợi
Để lòng buồn vời vợi bờ bến này trông theo
Con thuyền dần xa khuất đưa em về xứ người.
Nắng bờ kia vàng tươi cho hai hình một bóng
Nắng bờ này tắt vội một hình bóng ngã dài
Chuyện tình của đôi ta sang ngang từ độ ấy
Em làm dâu xứ lạ anh một đời vấn vương.
Thu đi rồi thu đến bến sông buồn đợi chờ
Bóng hình người em gái có về thăm chốn xưa
Nơi chúng mình yêu nhau.
Anh tiễn em ra nơi bến [Am] đò chiều đang [Dm] đợi
[Am] Để lòng buồn vời [G] vợi [E7] bờ bến này trông theo
Con thuyền dần xa [F] khuất đưa [E7] em về xứ [Am] người.
[Am] Nắng bờ kia vàng [Dm] tươi cho [G] hai hình một [C] bóng
Nắng [Am] bờ này tắt [Dm] vội một hình bóng ngã [G] dài
[E7] Chuyện tình của đôi ta sang ngang từ độ [F] ấy
[E7] Em làm dâu xứ [Dm] lạ [E7] anh một đời vấn [Am] vương.
[Am] Thu đi rồi thu đến bến [E7] sông buồn đợi [Dm] chờ
Bóng hình người em [F] gái có về thăm chốn [Dm] xưa
[E7] Nơi chúng mình yêu [Am] nhau.