Dạ

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Chachacha || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Tâm Thư: C
  • Quốc Duy: D

Khi gọi tên cô tôi nghe tiếng “dạ” Mát hơn được uống nước chanh đường Ở trên con phố Duy Tân cũ Bỗng thấy như đời lắng gió sương

Tiếng “dạ” nhẹ đưa giữa cánh môi Cô làm xao xuyến cả hồn tôi Lần đầu nghe tiếng cô thưa thốt Tôi ngỡ con tim lịm mất rồi

Có biết vì sao tôi mến cô Bởi vì tiếng “dạ” nhẹ như thơ Luồn trong hơi thở mềm hơn lụa Và biết tim cô chẳng hững hờ

Tiếng “dạ” nghe sao thật dễ thương Thoát ra từ miệng một cô nương Hẳn là mẹ dạy cô từ bé Cùng với thầy cô ở học đường

== DẠO NHẠC ==

Khi gọi tên cô tôi nghe tiếng “dạ” Mát hơn được uống nước chanh đường Ở trên con phố Duy Tân cũ Bỗng thấy như đời lắng gió sương

Tiếng “dạ” nhẹ đưa giữa cánh môi Cô làm xao xuyến cả hồn tôi Lần đầu nghe tiếng cô thưa thốt Tôi ngỡ con tim lịm mất rồi

Có biết vì sao tôi mến cô Bởi vì tiếng “dạ” nhẹ như thơ Luồn trong hơi thở mềm hơn lụa Và biết tim cô chẳng hững hờ

Tiếng “dạ” nghe sao thật dễ thương Thoát ra từ miệng một cô nương Hẳn là mẹ dạy cô từ bé Cùng với thầy cô ở học đường

== HẾT BÀI ==

1. Khi gọi tên cô tôi nghe tiếng “dạ”
Mát hơn được uống nước chanh đường
Ở trên con phố Duy Tân cũ
Bỗng thấy như đời lắng gió sương

2. Tiếng “dạ” nhẹ đưa giữa cánh môi
Cô làm xao xuyến cả hồn tôi
Lần đầu nghe tiếng cô thưa thốt
Tôi ngỡ con tim lịm mất rồi

3. Có biết vì sao tôi mến cô
Bởi vì tiếng “dạ” nhẹ như thơ
Luồn trong hơi thở mềm hơn lụa
Và biết tim cô chẳng hững hờ

4. Tiếng “dạ” nghe sao thật dễ thương
Thoát ra từ miệng một cô nương
Hẳn là mẹ dạy cô từ bé
Cùng với thầy cô ở học đường

1. Khi gọi tên [C] cô tôi nghe tiếng [G] “dạ”
Mát hơn được [C] uống nước chanh [Em] đường
Ở trên con [F] phố Duy Tân [G] cũ
Bỗng thấy như [C] đời lắng gió [G] sương

2. Tiếng “dạ” nhẹ [C] đưa giữa cánh môi
Cô làm xao [F] xuyến cả hồn [Em] tôi
Lần đầu nghe [F] tiếng cô thưa [G] thốt
Tôi ngỡ con tim lịm mất [C] rồi [G7]

3. Có [C] biết vì sao tôi mến cô
Bởi [G] vì tiếng “dạ” nhẹ như [Em] thơ
Luồn [G] trong hơi thở mềm hơn lụa
Và biết tim cô chẳng hững [C] hờ [G7]

4. Tiếng “dạ” nghe [C] sao thật dễ thương
Thoát ra từ [G] miệng một cô [Em] nương
Hẳn là mẹ [G] dạy cô từ [F] bé
Cùng với thầy [G] cô ở học [C] đường