Về thăm quê tôi, đường đi cách trở xa xôi Nhưng nhủ lòng rằng, quê hương mình là Sóc Trăng Còn lại đây, một chút kỷ niệm hao gầy Trường xưa còn đó, hoa phượng vẫn đỏ chợt lòng buồn rưng rưng
Thời gian trôi xuôi, tình xưa ấp ủ khôn nguôi Bao thế hệ rồi, tôi luôn trở về Sóc Trăng Vì ở đây, là núm ruột mềm trong đời Bờ đê ruộng lúa, bên dòng song nhỏ thương một thời ngây thơ
[ĐK: ] Tôi bây giờ, đời buộc làm nhạc sĩ Có chút tình gửi về với quê hương Bao năm phong sương Xuôi ngược, trôi nổi tha phương Nhớ phút biệt ly, lê hoen ướt đôi mi
Tình tôi trăm năm, dù trong giấc ngủ xa xăm Luôn giữ nụ cười, quê hương mình là Sóc Trăng Gửi lại đây vài nét vụn về tâm tình Người đi thì nhớ, quê hương vẫn chờ, đẹp từng giấc mơ.
== DẠO NHẠC ==
Về thăm quê tôi, đường đi cách trở xa xôi Nhưng nhủ lòng rằng, quê hương mình là Sóc Trăng Còn lại đây, một chút kỷ niệm hao gầy Trường xưa còn đó, hoa phượng vẫn đỏ chợt lòng buồn rưng rưng
Thời gian trôi xuôi, tình xưa ấp ủ khôn nguôi Bao thế hệ rồi, tôi luôn trở về Sóc Trăng Vì ở đây, là núm ruột mềm trong đời Bờ đê ruộng lúa, bên dòng song nhỏ thương một thời ngây thơ
[ĐK: ] Tôi bây giờ, đời buộc làm nhạc sĩ Có chút tình gửi về với quê hương Bao năm phong sương Xuôi ngược, trôi nổi tha phương Nhớ phút biệt ly, lê hoen ướt đôi mi
Tình tôi trăm năm, dù trong giấc ngủ xa xăm Luôn giữ nụ cười, quê hương mình là Sóc Trăng Gửi lại đây vài nét vụn về tâm tình Người đi thì nhớ, quê hương vẫn chờ, đẹp từng giấc mơ.
== HẾT BÀI ==
1. Về thăm quê tôi, đường đi cách trở xa xôi
Nhưng nhủ lòng rằng, quê hương mình là Sóc Trăng
Còn lại đây, một chút kỷ niệm hao gầy
Trường xưa còn đó, hoa phượng vẫn đỏ chợt lòng buồn rưng rưng
2. Thời gian trôi xuôi, tình xưa ấp ủ khôn nguôi
Bao thế hệ rồi, tôi luôn trở về Sóc Trăng
Vì ở đây, là núm ruột mềm trong đời
Bờ đê ruộng lúa, bên dòng song nhỏ thương một thời ngây thơ
[ĐK: ] Tôi bây giờ, đời buộc làm nhạc sĩ
Có chút tình gửi về với quê hương
Bao năm phong sương
Xuôi ngược, trôi nổi tha phương
Nhớ phút biệt ly, lê hoen ướt đôi mi
3. Tình tôi trăm năm, dù trong giấc ngủ xa xăm
Luôn giữ nụ cười, quê hương mình là Sóc Trăng
Gửi lại đây vài nét vụn về tâm tình
Người đi thì nhớ, quê hương vẫn chờ, đẹp từng giấc mơ.
Nhưng nhủ [G] lòng rằng, quê [D7] hương mình là [G7] Sóc Trăng
Còn lại [C] đây, một [D7] chút kỷ niệm hao [G] gầy
Trường xưa còn đó, hoa phượng vẫn đỏ chợt lòng buồn rưng [Dm] rưng [G7]
2. Thời gian trôi [C] xuôi, tình xưa ấp ủ [Em] khôn nguôi
Bao thế [G] hệ rồi, tôi [D7] luôn trở về [G7] Sóc Trăng
Vì ở [C] đây, là [D7] núm ruột mềm trong [G] đời
Bờ đê ruộng lúa, bên dòng song nhỏ thương một thời ngây [C] thơ
[ĐK: ] Tôi bây [E] giờ, đời [Am] buộc làm nhạc [F] sĩ
Có chút [G] tình gửi [D7] về với quê [G7] hương
Bao năm phong [C] sương
Xuôi ngược, trôi nổi tha [Em] phương
Nhớ phút biệt [F] ly, lê [G] hoen ướt đôi [C] mi [G7]
3. Tình tôi [C] trăm năm, dù trong giấc ngủ [Em] xa xăm
Luôn giữ [G] nụ cười, quê [D7] hương mình là Sóc [G7] Trăng
Gửi lại [C] đây vài [D7] nét vụn về tâm [G] tình
Người đi thì nhớ, quê hương vẫn chờ, đẹp từng giấc [C] mơ.