Liên Khúc Mùa Hè Tuổi Học Trò

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Như Ý & Hoàng Hải & Ý Linh: Em-Bm

NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi Phút gần gủi nhau mất rồi Tạ từ là hết người ơi!

Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng Biết ai còn nhớ đến ân tình không, Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu Những chiều hẹn nhau lúc đầu Giờ như nước trôi qua cầu.

Giã biệt bạn lòng ơi! Thôi nay xa cách rồi Kỷ niệm mình xin nhớ mãi Buồn riêng một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc Mối u hoài này ai có hay.

Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn Cảm thông được nỗi vắng xa người thương Màu hoa phượng thắm như máu con tim Mỗi lần hè thêm kỷ niệm Người xưa biết đâu mà tìm.

TUỔI HỌC TRÒ: Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh Tà áo trinh nguyên tô thắm bao tình Đời học sinh với nét đoan trinh Tươi đẹp như màu hoa xinh Có đôi khi thấy buồn một mình.

Tâm hồn không phiền không sầu vì ai Màu mắt thơ ngây tóc xỏa buông dài Lời yêu đương vẫn rót bên tai Nhưng lòng chưa hề yêu ai Bến xuân xin ước hẹn ngày mai.

Tuổi thơ đi qua rồi, bạn bè người một nơi Xa xôi cách trở phương trời Thương nhau nhắc nhở đôi lời Nhớ những lúc bên nhau gọi tên Vui say sưa mái trường thân mến Và bao niềm tâm tư khó quên.

Bây giờ kỷ niệm đi vào thời gian Ngày tháng trôi qua hoa nắng phai tàn Tìm mưu sinh giữa chốn xa hoa Phiêu bạt cuộc đời phong ba Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua.

NHẬT KÝ ĐỜI TÔI Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi Trong suốt cuộc đời tương lai trả lời thôi

Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi Lo cho số phận lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa

Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca Thôi thế là thôi là thế rồi Hiện tại ước mơ nhiều Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu

Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thương

Chuyển tone >

LƯU BÚT NGÀY XANH Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi Nhắc lại câu chuyện buồn Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu Nơi kỷ niệm êm ái

Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ Ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường Tiếng cười vạn tình thương

Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui Gói trọn theo tuổi đời Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ Như một nụ hoa trắng

Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ Thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò Người em gái mến thương nơi chốn nào Bao giờ mình gặp nhau

Có những lần hoàng hôn rớt trên vai Bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài Nhặt hoa rơi mà không nói nên câu Nhớ nhau vì đâu

Biết nói gì tình ta trót chia phôi Khép tâm tư dành riêng mến một người Ngày xanh ơi! Ngày xanh chết trong tim Biết đâu mà tìm

Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa Khiến lòng tôi buồn buồn Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau Anh cài cành hoa tím

Hoa xưa đây nhưng bóng dáng em đâu Lòng nhật ký đã ghi nốt tâm tình Và đôi lúc nhớ nhau lưu bút còn Để lại chuyện buồn vui.

HẠ THƯƠNG Hạ ơi... anh xa em mấy mùa phượng rồi Mà lòng ngỡ như mình vừa xa cách ngày hôm qua Lối xưa có còn những tà, áo trắng tung bay cho anh ngây ngất ngàn ngày Bên người tình yêu nhỏ bé

Hạ ơi, ta xa nhau xa tuổi học trò Hỏi người tình ơi, giờ còn thương nhớ người hôm xưa Đã hơn những chiều hẹn hò, anh đón anh đưa bên nhau quấn quýt từng giờ Ôi tình yêu rót mật thành thơ

Mùa hạ về vắng em chắc anh sẽ buồn Lối hẹn lối hò còn ai, để đưa em đường vẫn lối dài Ta yêu nhau cũng trong mùa phượng đó Mà giờ đây ta đã xa rồi, chợt lòng nghe buồn mênh mang

Giờ đây, anh bôn ba khắp nẽo đường đời Lòng nặng niềm thương về người yêu nơi miền quê xưa Anh có trở về trong mùa phượng vỹ đơm hoa Đôi ta vui tuổi ngọc ngà Ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.

Anh có trở về trong mùa phượng vỹ đơm hoa Đôi ta vui tuổi ngọc ngà Ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.

Nỗi buồn hoa phượng sáng tác: Thanh Sơn Tuổi học trò sáng tác: Lê Minh Bằng Nhật ký đời tôi sáng tác: Thanh Sơn Lưu bút ngày xanh sáng tác: Thanh Sơn Hạ thương sáng tác: Hàn Châu Thanh Phương

== DẠO NHẠC ==

NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi Phút gần gủi nhau mất rồi Tạ từ là hết người ơi!

Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng Biết ai còn nhớ đến ân tình không, Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu Những chiều hẹn nhau lúc đầu Giờ như nước trôi qua cầu.

Giã biệt bạn lòng ơi! Thôi nay xa cách rồi Kỷ niệm mình xin nhớ mãi Buồn riêng một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc Mối u hoài này ai có hay.

Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn Cảm thông được nỗi vắng xa người thương Màu hoa phượng thắm như máu con tim Mỗi lần hè thêm kỷ niệm Người xưa biết đâu mà tìm.

TUỔI HỌC TRÒ: Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh Tà áo trinh nguyên tô thắm bao tình Đời học sinh với nét đoan trinh Tươi đẹp như màu hoa xinh Có đôi khi thấy buồn một mình.

Tâm hồn không phiền không sầu vì ai Màu mắt thơ ngây tóc xỏa buông dài Lời yêu đương vẫn rót bên tai Nhưng lòng chưa hề yêu ai Bến xuân xin ước hẹn ngày mai.

Tuổi thơ đi qua rồi, bạn bè người một nơi Xa xôi cách trở phương trời Thương nhau nhắc nhở đôi lời Nhớ những lúc bên nhau gọi tên Vui say sưa mái trường thân mến Và bao niềm tâm tư khó quên.

Bây giờ kỷ niệm đi vào thời gian Ngày tháng trôi qua hoa nắng phai tàn Tìm mưu sinh giữa chốn xa hoa Phiêu bạt cuộc đời phong ba Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua.

NHẬT KÝ ĐỜI TÔI Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi Trong suốt cuộc đời tương lai trả lời thôi

Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi Lo cho số phận lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa

Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca Thôi thế là thôi là thế rồi Hiện tại ước mơ nhiều Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu

Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thương

Chuyển tone >

LƯU BÚT NGÀY XANH Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi Nhắc lại câu chuyện buồn Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu Nơi kỷ niệm êm ái

Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ Ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường Tiếng cười vạn tình thương

Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui Gói trọn theo tuổi đời Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ Như một nụ hoa trắng

Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ Thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò Người em gái mến thương nơi chốn nào Bao giờ mình gặp nhau

Có những lần hoàng hôn rớt trên vai Bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài Nhặt hoa rơi mà không nói nên câu Nhớ nhau vì đâu

Biết nói gì tình ta trót chia phôi Khép tâm tư dành riêng mến một người Ngày xanh ơi! Ngày xanh chết trong tim Biết đâu mà tìm

Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa Khiến lòng tôi buồn buồn Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau Anh cài cành hoa tím

Hoa xưa đây nhưng bóng dáng em đâu Lòng nhật ký đã ghi nốt tâm tình Và đôi lúc nhớ nhau lưu bút còn Để lại chuyện buồn vui.

HẠ THƯƠNG Hạ ơi... anh xa em mấy mùa phượng rồi Mà lòng ngỡ như mình vừa xa cách ngày hôm qua Lối xưa có còn những tà, áo trắng tung bay cho anh ngây ngất ngàn ngày Bên người tình yêu nhỏ bé

Hạ ơi, ta xa nhau xa tuổi học trò Hỏi người tình ơi, giờ còn thương nhớ người hôm xưa Đã hơn những chiều hẹn hò, anh đón anh đưa bên nhau quấn quýt từng giờ Ôi tình yêu rót mật thành thơ

Mùa hạ về vắng em chắc anh sẽ buồn Lối hẹn lối hò còn ai, để đưa em đường vẫn lối dài Ta yêu nhau cũng trong mùa phượng đó Mà giờ đây ta đã xa rồi, chợt lòng nghe buồn mênh mang

Giờ đây, anh bôn ba khắp nẽo đường đời Lòng nặng niềm thương về người yêu nơi miền quê xưa Anh có trở về trong mùa phượng vỹ đơm hoa Đôi ta vui tuổi ngọc ngà Ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.

Anh có trở về trong mùa phượng vỹ đơm hoa Đôi ta vui tuổi ngọc ngà Ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.

Nỗi buồn hoa phượng sáng tác: Thanh Sơn Tuổi học trò sáng tác: Lê Minh Bằng Nhật ký đời tôi sáng tác: Thanh Sơn Lưu bút ngày xanh sáng tác: Thanh Sơn Hạ thương sáng tác: Hàn Châu Thanh Phương

== HẾT BÀI ==

1. NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi
Phút gần gủi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi!

Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng
Biết ai còn nhớ đến ân tình không,
Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu
Những chiều hẹn nhau lúc đầu
Giờ như nước trôi qua cầu.

Giã biệt bạn lòng ơi!
Thôi nay xa cách rồi
Kỷ niệm mình xin nhớ mãi
Buồn riêng một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc
Mối u hoài này ai có hay.

Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn
Cảm thông được nỗi vắng xa người thương
Màu hoa phượng thắm như máu con tim
Mỗi lần hè thêm kỷ niệm
Người xưa biết đâu mà tìm.

2. TUỔI HỌC TRÒ:
Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh
Tà áo trinh nguyên tô thắm bao tình
Đời học sinh với nét đoan trinh
Tươi đẹp như màu hoa xinh
Có đôi khi thấy buồn một mình.

Tâm hồn không phiền không sầu vì ai
Màu mắt thơ ngây tóc xỏa buông dài
Lời yêu đương vẫn rót bên tai
Nhưng lòng chưa hề yêu ai
Bến xuân xin ước hẹn ngày mai.

Tuổi thơ đi qua rồi, bạn bè người một nơi
Xa xôi cách trở phương trời
Thương nhau nhắc nhở đôi lời
Nhớ những lúc bên nhau gọi tên
Vui say sưa mái trường thân mến
Và bao niềm tâm tư khó quên.

Bây giờ kỷ niệm đi vào thời gian
Ngày tháng trôi qua hoa nắng phai tàn
Tìm mưu sinh giữa chốn xa hoa
Phiêu bạt cuộc đời phong ba
Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua.

3. NHẬT KÝ ĐỜI TÔI
Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không
Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi
Trong suốt cuộc đời tương lai trả lời thôi

Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa

Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ
Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca
Thôi thế là thôi là thế rồi
Hiện tại ước mơ nhiều
Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu

Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ
Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa
Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường
Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thương

Chuyển tone >

4. LƯU BÚT NGÀY XANH
Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi
Nhắc lại câu chuyện buồn
Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu
Nơi kỷ niệm êm ái

Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ
Ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường
Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường
Tiếng cười vạn tình thương

Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui
Gói trọn theo tuổi đời
Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ
Như một nụ hoa trắng

Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ
Thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò
Người em gái mến thương nơi chốn nào
Bao giờ mình gặp nhau

Có những lần hoàng hôn rớt trên vai
Bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài
Nhặt hoa rơi mà không nói nên câu
Nhớ nhau vì đâu

Biết nói gì tình ta trót chia phôi
Khép tâm tư dành riêng mến một người
Ngày xanh ơi! Ngày xanh chết trong tim
Biết đâu mà tìm

Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa
Khiến lòng tôi buồn buồn
Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau
Anh cài cành hoa tím

Hoa xưa đây nhưng bóng dáng em đâu
Lòng nhật ký đã ghi nốt tâm tình
Và đôi lúc nhớ nhau lưu bút còn
Để lại chuyện buồn vui.

5. HẠ THƯƠNG
Hạ ơi... anh xa em mấy mùa phượng rồi
Mà lòng ngỡ như mình vừa xa cách ngày hôm qua
Lối xưa có còn những tà, áo trắng tung bay cho anh ngây ngất ngàn ngày
Bên người tình yêu nhỏ bé

Hạ ơi, ta xa nhau xa tuổi học trò
Hỏi người tình ơi, giờ còn thương nhớ người hôm xưa
Đã hơn những chiều hẹn hò, anh đón anh đưa bên nhau quấn quýt từng giờ
Ôi tình yêu rót mật thành thơ

Mùa hạ về vắng em chắc anh sẽ buồn
Lối hẹn lối hò còn ai, để đưa em đường vẫn lối dài
Ta yêu nhau cũng trong mùa phượng đó
Mà giờ đây ta đã xa rồi, chợt lòng nghe buồn mênh mang

Giờ đây, anh bôn ba khắp nẽo đường đời
Lòng nặng niềm thương về người yêu nơi miền quê xưa
Anh có trở về trong mùa phượng vỹ đơm hoa
Đôi ta vui tuổi ngọc ngà
Ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.

Anh có trở về trong mùa phượng vỹ đơm hoa
Đôi ta vui tuổi ngọc ngà
Ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.


1. Nỗi buồn hoa phượng sáng tác: Thanh Sơn
2. Tuổi học trò sáng tác: Lê Minh Bằng
3. Nhật ký đời tôi sáng tác: Thanh Sơn
4. Lưu bút ngày xanh sáng tác: Thanh Sơn
5. Hạ thương sáng tác: Hàn Châu Thanh Phương

1. NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG
Mỗi năm đến hè lòng man mác [Em] buồn
Chín mươi ngày [B7] qua chứa chan tình [Em] thương
Ngày mai xa [E7] cách hai đứa hai [Am] nơi
Phút [C] gần gủi nhau mất [B7] rồi
Tạ từ là hết người ơi!

Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng [Em] lòng
Biết ai còn [B7] nhớ đến ân tình [Em] không,
Đường xưa in [E7] bóng hai đứa nay [Am] đâu
Những [C] chiều hẹn nhau lúc [B7] đầu
Giờ như nước trôi qua [Em] cầu.

Giã biệt bạn lòng [Em] ơi!
Thôi [D] nay xa cách [G] rồi
Kỷ [C] niệm mình xin nhớ [B7] mãi [Em]
Buồn riêng một mình [Am] ai chờ mong từng đêm gối [G] chiếc
Mối u hoài này ai có [B7] hay.

Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy [Em] buồn
Cảm thông được [B7] nỗi vắng xa người [Em] thương
Màu hoa phượng [E7] thắm như máu con [Am] tim
Mỗi [C] lần hè thêm kỷ [B7] niệm
Người xưa biết đâu mà [Em] tìm.

2. TUỔI HỌC TRÒ:
Quay về kỷ niệm lúc còn học [Em] sinh
Tà áo trinh nguyên tô thắm bao [Am] tình
Đời học sinh với nét đoan [Em] trinh
Tươi đẹp như màu hoa [D] xinh
Có đôi khi thấy buồn một [G] mình. [B7]

Tâm hồn không phiền không sầu vì [Em] ai
Màu mắt thơ ngây tóc xỏa buông [Am] dài
Lời yêu đương vẫn rót bên [Em] tai
Nhưng lòng chưa hề yêu [D] ai
Bến xuân [B7] xin ước hẹn ngày [Em] mai.

Tuổi thơ đi qua [Em] rồi, bạn bè người một [Am] nơi
Xa xôi cách trở phương [C] trời
Thương nhau nhắc nhở đôi [Bm] lời
Nhớ những lúc bên nhau gọi [Am] tên
Vui say [D] sưa mái trường thân [G] mến
Và bao [C] niềm tâm tư khó [B7] quên.

Bây giờ kỷ niệm đi vào thời [Em] gian
Ngày tháng trôi qua hoa nắng phai [Am] tàn
Tìm mưu sinh giữa chốn xa [Em] hoa
Phiêu bạt cuộc đời phong [D] ba
Nhớ thương [B7] về kỷ niệm ngày [Em] qua.

3. NHẬT KÝ ĐỜI TÔI
Ngược thời [Em] gian, trở về [B7] quá khứ phút giây chạnh [Em] lòng
Bao nhiêu kỷ [G] niệm, bao nhiêu ân [Em] tình chỉ còn lại con số [Am] không
Ai thương ai [D] rồi và [E7] ai quên nhau [Am] rồi
Trong suốt cuộc đời tương [B7] lai trả lời [Em] thôi

Một mùa [Em] xuân, năm nào hai [B7] đứa ngắm hoa đào [Em] rơi
Lo cho số [G] phận lo cho duyên [Em] mình sẽ thành một kiếp [Am] hoa
Sớm nở tối [D] tàn, đời [E7] ai không một [Am] lần
Quen biết rồi thương yêu [B7] nhau rồi lại [Em] xa

[Em] Thôi thế là thôi, là thế [G] đó, dĩ vãng là [Am] thơ
Đem thơ về ghép [C] nhạc thành khúc tình [D] ca
Thôi thế là [B7] thôi là thế [Em] rồi
Hiện [E7] tại ước mơ [Am] nhiều
Cuộc đời rồi [D] đây biết bao [B7] giờ mới được [Em] yêu

Ngày biệt [Em] ly chúng mình chưa [B7] nói hết câu tạ [Em] từ
Năm năm cách [G] biệt, năm năm mong [Em] chờ héo mòn tình nghĩa [Am] xưa
Nhắc đến thấy [D] buồn, tình [E7] kia ngăn đôi [Am] đường
Nhật ký đời tôi ghi [B7] thêm một lần [Em] thương

Chuyển tone [Em] -> [Bm]

4. LƯU BÚT NGÀY XANH
Lòng xao [Bm] xuyến mỗi khi hoa phượng [Em] rơi
Nhắc [F#7] lại câu chuyện [Bm] buồn
Trường còn [Em] kia ôi mái đổ tường rêu
Nơi [A] kỷ niệm êm [D] ái

Đâu dư [B7] âm của tiếng nói ngây [Em] thơ
Ngày hai [G] đứa dìu nhau đến sân [F#7] trường
Cùng đuổi [G] bướm hái hoa trên cuối [F#7] đường
Tiếng cười vạn tình [Bm] thương

Và thuở [Bm] ấy biết bao nhiêu buồn [Em] vui
Gói [F#7] trọn theo tuổi [Bm] đời
Tình đẹp [Em] như trang giấy kết vần thơ
Như [A] một nụ hoa [D] trắng

Nhưng bao [B7] nhiêu yêu dấu đã phai [Em] mờ
Thời gian [G] nỡ vùi chôn tuổi học [F#7] trò
Người em [G] gái mến thương nơi chốn [F#7] nào
Bao giờ mình gặp [Bm] nhau

Có những [E] lần hoàng hôn rớt trên [Ebm] vai
Bước chân [Abm] đi lòng nuối tiếc ai [F#7] hoài
Nhặt hoa [C#m] rơi mà không nói nên [F#] câu
Nhớ nhau vì [F#7] đâu

Biết nói [E] gì tình ta trót chia [Ebm] phôi
Khép tâm [Abm] tư dành riêng mến một [F#7] người
Ngày xanh [C#m] ơi! Ngày xanh chết trong [F#] tim
[F#7] Biết đâu mà [Bm] tìm

Người ơi [Bm] nhắc đến chi kỷ niệm [Em] xưa
Khiến [F#7] lòng tôi buồn [Bm] buồn
Ngày biệt [Em] ly hai đứa đứng nhìn nhau
Anh [A] cài cành hoa [D] tím

Hoa xưa [B7] đây nhưng bóng dáng em [Em] đâu
Lòng nhật [G] ký đã ghi nốt tâm [F#7] tình
Và đôi [G] lúc nhớ nhau lưu bút [F#7] còn
Để lại chuyện buồn [Bm] vui.

5. HẠ THƯƠNG
Hạ [Bm] ơi... anh xa [F#m] em mấy mùa phượng [Bm] rồi
Mà lòng ngỡ [E] như mình vừa [F#7] xa cách ngày hôm [Bm] qua
Lối xưa có [D] còn những [G] tà, áo trắng tung [D] bay cho [Em] anh ngây ngất ngàn [Bm] ngày
Bên [D] người tình yêu nhỏ [F#7] bé

Hạ [Bm] ơi, ta xa [F#m] nhau xa tuổi học [Bm] trò
Hỏi người tình [E] ơi, giờ còn [F#7] thương nhớ người hôm [Bm] xưa
Đã hơn những [D] chiều hẹn [G] hò, anh đón anh [D] đưa bên [Em] nhau quấn quýt từng [Bm] giờ
Ôi tình [G] yêu rót [F#7] mật thành [Bm] thơ

Mùa hạ [B] về vắng [Abm] em chắc anh sẽ [E] buồn
Lối [C#m] hẹn lối hò còn [Ebm] ai, để đưa [C#m] em đường vẫn lối [F#7] dài
Ta yêu [E] nhau cũng [C#m] trong mùa phượng [Abm] đó
Mà giờ [F#7] đây ta đã xa [Bm] rồi, chợt [F#7] lòng nghe buồn mênh [Bm] mang

Giờ [Bm] đây, anh bôn [F#m] ba khắp nẽo đường [Bm] đời
Lòng nặng niềm [E] thương về người [F#7] yêu nơi miền quê [Bm] xưa
Anh có trở [D] về trong [G] mùa phượng vỹ đơm [D] hoa
Đôi [Em] ta vui tuổi ngọc [Bm] ngà
Ta bỏ [G] đi nỗi [F#7] buồn ngày [Bm] qua.

Anh có trở [D] về trong [G] mùa phượng vỹ đơm [D] hoa
Đôi [Em] ta vui tuổi ngọc [Bm] ngà
Ta bỏ [G] đi nỗi [F#7] buồn ngày [Bm] qua.

-----------
1. Nỗi buồn hoa phượng - sáng tác: Thanh Sơn
2. Tuổi học trò - sáng tác: Lê Minh Bằng
3. Nhật ký đời tôi - sáng tác: Thanh Sơn
4. Lưu bút ngày xanh - sáng tác: Thanh Sơn
5. Hạ thương - sáng tác: Hàn Châu - Thanh Phương