Tỉnh Ngộ

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Dương Hồng Loan: Bm

Ngàn xưa, ta đã lang thang nhiều Dương trần rong ruổi muôn ngàn đau thương Trăm mối đắng cay

Nghiệp trần dương mang nên triền miên nhân cảnh đoạ đầy Người mang kiếp sống mỏng manh tựa như sương khói Như cánh hồng tươi đẹp xinh có bao lâu lặng lẽ phai tàn

Người ơi, mau bước chân quay về Đạo màu thanh thoát ban nguồn vui Cho khắp nhân sanh

Đường về Tây phương bao người đang tha thiết mong chờ Rèn tâm trong sáng phát âm từ bi ban tưới Tội lỗi tham mê lìa xa bước an vui giải thoát nhẹ nhàng

== DẠO NHẠC ==

Ngàn xưa, ta đã lang thang nhiều Dương trần rong ruổi muôn ngàn đau thương Trăm mối đắng cay

Nghiệp trần dương mang nên triền miên nhân cảnh đoạ đầy Người mang kiếp sống mỏng manh tựa như sương khói Như cánh hồng tươi đẹp xinh có bao lâu lặng lẽ phai tàn

Người ơi, mau bước chân quay về Đạo màu thanh thoát ban nguồn vui Cho khắp nhân sanh

Đường về Tây phương bao người đang tha thiết mong chờ Rèn tâm trong sáng phát âm từ bi ban tưới Tội lỗi tham mê lìa xa bước an vui giải thoát nhẹ nhàng

== HẾT BÀI ==

1. Ngàn xưa, ta đã lang thang nhiều
Dương trần rong ruổi muôn ngàn đau thương
Trăm mối đắng cay

Nghiệp trần dương mang nên triền miên nhân cảnh đoạ đầy
Người mang kiếp sống mỏng manh tựa như sương khói
Như cánh hồng tươi đẹp xinh có bao lâu lặng lẽ phai tàn

2. Người ơi, mau bước chân quay về
Đạo màu thanh thoát ban nguồn vui
Cho khắp nhân sanh

Đường về Tây phương bao người đang tha thiết mong chờ
Rèn tâm trong sáng phát âm từ bi ban tưới
Tội lỗi tham mê lìa xa bước an vui giải thoát nhẹ nhàng

Hãy [C] yêu nhau đi khi [G] còn hạ trắng
Tưởng [C] rằng đã [F] quên tình [D7] nhớ thật [G] nhiều
[Dm] Em ngây thơ tuổi [F] đá buồn chẳng [Dm] hiểu
Cuộc tình gầy [G] gò để [Fm] gió cuốn [C] đi.

Hãy [C] khóc đi em mưa hồng bôi xóa
Tình [F] xa ướt [Dm] mi một [Am] thời xuân [Dm] sắc
[G] Anh lặng lẽ nơi này ôm khoảnh [Dm] khắc
Dấu [G] chân địa đàng như [G7] cánh vạc [C] bay.

[C] Chiều một mình qua [F] phố em có [Em] hay
[F] Cơn gió [Am] thoảng ru [Dm] tình say mong [G] nhớ
Em ngày ấy là bông hoa hồng nhỏ
Anh vụng về để [F] cho nắng phôi [G] pha.

[C] Cát bụi cuộc [Am] đời rồi [F] cũng [Em] cuốn trôi [G] xa
[Dm] Anh tự vấn tôi [Am] ơi đừng tuyệt [G] vọng
Yêu một người có phải là lẽ [Dm] sống
Thuở bống làm [Em] người anh [G] chịu [G7] kiếp tạ [C] ơn.

[F] Xin cho tôi một thoáng được yêu [Em] thương
Đêm quỳnh hương ru [Am] em đời biển nhớ
[G] Bông bống ơi ta có duyên không [F] nợ
Đóa hoa vô [G7] thường chỉ là diễm xưa [C] thôi.