Đừng Quên Cha Mẹ (Qua Cơn Mê Chế)

Trình chiếu

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Minh Chiến: Em

1. Mẹ cha sinh ta ra, dẫu cuộc đời nghèo hèn hay cuộc đời cao sang
Chẳng quãng thân hao gầy, sương lạnh dài từng ngày thấm dần vào đôi vai
Để nuôi ta lớn khôn, biết bao nhiêu gian truân đổi bằng cả thanh xuân
Dạy dỗ ta từng lời, để mai sau vào đời bước chân không lạc loài

[ĐK: ]  Vậy mà sau khi ta lớn khôn
Tìm những " thú vui " quên đi chuyện buồn
Ngày đêm mải mê lao theo bạn bè
Đành quên hết đi lời dạy mẹ cha

2. Buồn miên man không thôi, âm thầm một mình ngồi, đếm dòng thời gian trôi
Ngày đó không nghe lời, lao vào đường tù tội nên giờ lệ tuôn rơi
Trầm ngâm mới biết sai, dấn thân theo đam mê lu mờ một tương lai
Khi tối tăm cuộc đời, thế gian chê và cười, chẳng ai khen một lời

1. Mẹ cha sinh ta [Em] ra, dẫu cuộc đời nghèo [Bm] hèn hay cuộc đời cao [Em] sang
Chẳng quãng thân hao [D] gầy, sương lạnh dài từng [C] ngày thấm dần vào đôi [G] vai
Để nuôi ta lớn [C] khôn, biết bao nhiêu gian [D] truân đổi bằng cả thanh [Em] xuân
Dạy dỗ ta từng [C] lời, để mai sau vào [D] đời bước chân không lạc [Em] loài

[ĐK: ]  Vậy mà sau khi [C] ta lớn khôn
[D] Tìm những " thú vui " quên đi chuyện [G] buồn
[Em] Ngày đêm mải mê lao theo bạn [C] bè
[D] Đành quên hết đi lời dạy mẹ [Em] cha

2. Buồn miên man không [Em] thôi, âm thầm một mình [Bm] ngồi, đếm dòng thời gian [Em] trôi
Ngày đó không nghe [D] lời, lao vào đường tù [C] tội nên giờ lệ tuôn [G] rơi
Trầm ngâm mới biết [C] sai, dấn thân theo đam [D] mê lu mờ một tương [Em] lai
Khi tối tăm cuộc [C] đời, thế gian chê và [D] cười, chẳng ai khen một [Em] lời