Lặng lẽ đi về sớm tối, dẫu con đường xa xôi Đã bao mùa nắng mưa rồi, vẫn cứ thế thôi Dìu dắt bao đàn em thơ từ lúc vẫn còn lơ ngơ Xây đắp bao giấc mơ như đã mong chờ.
Cuộc sống vẫn là thế đấy, có khi mình đâu hay Niềm vui vừa đến rồi bỗng vụt tắt trong phút giây Khoảnh khắc dâng trào đôi mi, chẳng biết nói gì Lặng đứng trông từ phía xa, rồi quay lưng đi.
[ĐK: ] Dù ai lo lắng về những kỷ niệm Một thời áo trắng tuổi thơ hồn nhiên Tình thầy cô vẫn sẽ mãi đong đầy Vẫn quan tâm em mỗi ngày.
Dù cho thời gian bạc phai mái đầu Dù bao gian khó từ nay về sau Lời thầy cô vẫn cứ mãi êm đềm Dù em còn nhớ hay đã quên.
== DẠO NHẠC ==
Lặng lẽ đi về sớm tối, dẫu con đường xa xôi Đã bao mùa nắng mưa rồi, vẫn cứ thế thôi Dìu dắt bao đàn em thơ từ lúc vẫn còn lơ ngơ Xây đắp bao giấc mơ như đã mong chờ.
Cuộc sống vẫn là thế đấy, có khi mình đâu hay Niềm vui vừa đến rồi bỗng vụt tắt trong phút giây Khoảnh khắc dâng trào đôi mi, chẳng biết nói gì Lặng đứng trông từ phía xa, rồi quay lưng đi.
[ĐK: ] Dù ai lo lắng về những kỷ niệm Một thời áo trắng tuổi thơ hồn nhiên Tình thầy cô vẫn sẽ mãi đong đầy Vẫn quan tâm em mỗi ngày.
Dù cho thời gian bạc phai mái đầu Dù bao gian khó từ nay về sau Lời thầy cô vẫn cứ mãi êm đềm Dù em còn nhớ hay đã quên.
== HẾT BÀI ==
Lặng lẽ đi về sớm tối, dẫu con đường xa xôi
Đã bao mùa nắng mưa rồi, vẫn cứ thế thôi
Dìu dắt bao đàn em thơ từ lúc vẫn còn lơ ngơ
Xây đắp bao giấc mơ như đã mong chờ.
Cuộc sống vẫn là thế đấy, có khi mình đâu hay
Niềm vui vừa đến rồi bỗng vụt tắt trong phút giây
Khoảnh khắc dâng trào đôi mi, chẳng biết nói gì
Lặng đứng trông từ phía xa, rồi quay lưng đi.
[ĐK: ]
Dù ai lo lắng về những kỷ niệm
Một thời áo trắng tuổi thơ hồn nhiên
Tình thầy cô vẫn sẽ mãi đong đầy
Vẫn quan tâm em mỗi ngày.
Dù cho thời gian bạc phai mái đầu
Dù bao gian khó từ nay về sau
Lời thầy cô vẫn cứ mãi êm đềm
Dù em còn nhớ hay đã quên.
Lặng lẽ đi [G] về sớm tối, dẫu con [Bm] đường xa xôi
Đã bao [Em] mùa nắng mưa rồi, vẫn cứ [C] thế thôi
Dìu dắt bao [G] đàn em thơ từ lúc vẫn [Bm] còn lơ ngơ
Xây đắp [Em] bao giấc mơ như đã [C] mong chờ.
Cuộc sống vẫn [G] là thế đấy, có khi [Bm] mình đâu hay
Niềm vui vừa [Em] đến rồi bỗng vụt tắt trong phút [C] giây
Khoảnh khắc dâng [G] trào đôi mi, chẳng [Bm] biết nói gì
Lặng [Em] đứng trông từ phía xa, rồi [C] quay lưng đi.
[ĐK: ]
Dù ai lo [G] lắng về những kỷ niệm
Một thời áo [Bm] trắng tuổi thơ hồn nhiên
Tình thầy cô [Em] vẫn sẽ mãi đong đầy
Vẫn quan tâm [C] em mỗi ngày.
Dù cho thời [G] gian bạc phai mái đầu
Dù bao gian [Bm] khó từ nay về sau
Lời thầy cô [Em] vẫn cứ mãi êm đềm
Dù em còn [C] nhớ hay đã [G] quên.