Nhân loại oán trách em rất nhiều, Sao lại mang dịch bệnh đi muôn nơi, Em làm khổ biết bao nhiêu người, Không thể nở nụ cười ở trên môi...
Giờ lớn ra khắp toàn cầu, Mang niềm đau tràn lan ra 5 châu, Giờ chẳng thiết mong sang giàu, Chỉ cầu cho dịch bệnh trôi qua mau...
[ĐK: ] Sai lầm lớn nhất em mang trong cuộc đời, Là không biết thương thay cho nhân loại tôi, Cuộc sống ấm êm của biết bao nhiêu người, Giờ chỉ vì em mà nguy nan chìm nổi...
Giờ em reo rắc thế đã quá đủ rồi, Để cho chúng tôi yên thân đi dịch ơi, Giờ em cướp đi sinh linh của bao người, Vì nhiễm trúng em mà phải kết thúc cuộc đời...
== DẠO NHẠC ==
Nhân loại oán trách em rất nhiều, Sao lại mang dịch bệnh đi muôn nơi, Em làm khổ biết bao nhiêu người, Không thể nở nụ cười ở trên môi...
Giờ lớn ra khắp toàn cầu, Mang niềm đau tràn lan ra 5 châu, Giờ chẳng thiết mong sang giàu, Chỉ cầu cho dịch bệnh trôi qua mau...
[ĐK: ] Sai lầm lớn nhất em mang trong cuộc đời, Là không biết thương thay cho nhân loại tôi, Cuộc sống ấm êm của biết bao nhiêu người, Giờ chỉ vì em mà nguy nan chìm nổi...
Giờ em reo rắc thế đã quá đủ rồi, Để cho chúng tôi yên thân đi dịch ơi, Giờ em cướp đi sinh linh của bao người, Vì nhiễm trúng em mà phải kết thúc cuộc đời...
[ĐK *: ] Sai lầm lớn nhất em mang trong cuộc đời, Là không biết thương thay cho nhân loại tôi, Cuộc sống ấm êm của biết bao nhiêu người, Giờ chỉ vì em mà nguy nan chìm nổi...
* Giờ em reo rắc thế đã quá đủ rồi, Để cho chúng tôi yên thân đi dịch ơi, Giờ em cướp đi sinh linh của bao người, Vì nhiễm trúng em mà phải kết thúc cuộc đời...
** Giờ em cướp đi sinh linh của bao người, Vì nhiễm trúng em mà phải kết thúc... cuộc.. đời......
== HẾT BÀI ==
1. Nhân loại oán trách em rất nhiều,
Sao lại mang dịch bệnh đi muôn nơi,
Em làm khổ biết bao nhiêu người,
Không thể nở nụ cười ở trên môi...
2. Giờ lớn ra khắp toàn cầu,
Mang niềm đau tràn lan ra 5 châu,
Giờ chẳng thiết mong sang giàu,
Chỉ cầu cho dịch bệnh trôi qua mau...
[ĐK: ]
Sai lầm lớn nhất em mang trong cuộc đời,
Là không biết thương thay cho nhân loại tôi,
Cuộc sống ấm êm của biết bao nhiêu người,
Giờ chỉ vì em mà nguy nan chìm nổi...
Giờ em reo rắc thế đã quá đủ rồi,
Để cho chúng tôi yên thân đi dịch ơi,
Giờ em cướp đi sinh linh của bao người,
Vì nhiễm trúng em mà phải kết thúc cuộc đời...
Sao lại [Bm] mang dịch bệnh đi muôn [Em] nơi
Em làm [C] khổ biết bao nhiêu [D] người
Không thể [Bm] nở nụ cười ở trên [Em] môi
2. Giờ [C] lớn ra khắp toàn [D] cầu
Mang niềm [Bm] đau tràn lan ra 5 [Em] châu
Giờ [C] chẳng thiết mong sang [D] giàu
Chỉ cầu [Bm] cho dịch bệnh trôi qua [Em] mau.
[ĐK: ]
Sai lầm lớn [C] nhất em mang trong cuộc [D] đời
Là không biết [Bm] thương thay cho nhân loại [Em] tôi
Cuộc sống ấm [Am] êm của biết bao nhiêu [D] người
Giờ chỉ vì [G] em mà nguy nan chìm [G7] nổi.
Giờ em reo [C] rắc thế đã quá đủ [D] rồi
Để cho chúng [Bm] tôi yên thân đi dịch [Em] ơi
Giờ em cướp [Am] đi sinh linh của bao [D] người
Vì nhiễm trúng [Bm] em mà phải kết thúc cuộc [Em] đời.