Có người chắc sẽ không về Đợi chờ làm chi mà hoang phí Dẫu về cũng chẳng quay lại Vì giờ người chẳng như xưa
Cố tìm ký ức hôm nào Rồi nghẹn ngào đưa tay với Vỡ vụn vỡ nát tâm hồn Người quên mau duyên ta chẳng đành.
Hoa rơi rụng cánh héo tàn Giọt mưa rơi trôi tháng ngày Mưa rơi rồi trút hết đi Lạnh đôi vai sầu đôi mi.
Có chăng lời hứa nào Trọn đời yêu nhau hoài Thế nhưng giờ phai nhạt Đành trả cho mây gió.
Giờ em hiểu ra rằng trái tim người Chẳng còn ở nơi này Và em sẽ thôi đớn đau Vì cố chấp cũng vậy thôi.
== DẠO NHẠC ==
Có người chắc sẽ không về Đợi chờ làm chi mà hoang phí Dẫu về cũng chẳng quay lại Vì giờ người chẳng như xưa
Cố tìm ký ức hôm nào Rồi nghẹn ngào đưa tay với Vỡ vụn vỡ nát tâm hồn Người quên mau duyên ta chẳng đành.
Hoa rơi rụng cánh héo tàn Giọt mưa rơi trôi tháng ngày Mưa rơi rồi trút hết đi Lạnh đôi vai sầu đôi mi.
Có chăng lời hứa nào Trọn đời yêu nhau hoài Thế nhưng giờ phai nhạt Đành trả cho mây gió.
Giờ em hiểu ra rằng trái tim người Chẳng còn ở nơi này Và em sẽ thôi đớn đau Vì cố chấp cũng vậy thôi.
== HẾT BÀI ==
Có người chắc sẽ không về
Đợi chờ làm chi mà hoang phí
Dẫu về cũng chẳng quay lại
Vì giờ người chẳng như xưa
Cố tìm ký ức hôm nào
Rồi nghẹn ngào đưa tay với
Vỡ vụn vỡ nát tâm hồn
Người quên mau duyên ta chẳng đành.
Hoa rơi rụng cánh héo tàn
Giọt mưa rơi trôi tháng ngày
Mưa rơi rồi trút hết đi
Lạnh đôi vai sầu đôi mi.
Có chăng lời hứa nào
Trọn đời yêu nhau hoài
Thế nhưng giờ phai nhạt
Đành trả cho mây gió.
Giờ em hiểu ra rằng trái tim người
Chẳng còn ở nơi này
Và em sẽ thôi đớn đau
Vì cố chấp cũng vậy thôi.
Đợi chờ [Bm] làm chi mà [Em] hoang phí
Dẫu về cũng chẳng quay [D] lại
Vì giờ [Bm] người chẳng như [Em] xưa
Cố [Em] tìm ký ức hôm [Bm] nào
Rồi nghẹn [C] ngào đưa tay [G] với
Vỡ [Em] vụn vỡ nát tâm [D] hồn
Người quên [Bm] mau duyên ta chẳng [Em] đành.
Hoa [G] rơi rụng cánh [D] héo tàn
Giọt mưa [Am] rơi trôi tháng [Em] ngày
Mưa [G] rơi rồi trút [D] hết đi
Lạnh đôi [Bm] vai sầu đôi [Em] mi.
[Em] Có chăng lời [D] hứa nào
Trọn [C] đời yêu nhau [Bm] hoài
[Em] Thế nhưng giờ [D] phai nhạt
Đành [C] trả cho mây [G] gió.
Giờ em [Em] hiểu ra rằng [D] trái tim người
Chẳng [C] còn ở nơi [Bm] này
Và em [Am] sẽ thôi [Bm] đớn đau
Vì [D] cố chấp cũng vậy [Em] thôi.