Cuộc đời bần hèn mới hiểu thấu Ghét ganh nhau – Thân nhau vì đâu Nữa đời tự lực trong bể dâu Lớn lên trong lương tâm nhuốm màu
Màu của nghèo hèn trăm người khinh Quấn quanh tôi, không vương chút tình Họ hàng dù gần cũng làm thinh Kẻ cao sang, ai cũng ngước nhìn
Thời gian trôi, chẳng thể giúp ta nhìn thấu đường đời thâm sâu Trưởng thành hơn lúc ta – nếm trãi qua lòng nhân
Tôi sinh ra trong lên đênh, vượt đoạn đường dài bấp bênh Lương tâm trên nhân gian sao mảnh như tấm chiếu! Vùi dập chẳng nương tay, khi nghèo chê bai vươn lên chông gai cũng lắm điều
Yêu thương tôi trong phong ba, cả đời này nguyện thiết tha Đá tôi vôi gian nan tôi muôn đời khắc nhớ Vạn người gặp nhó lơ, chớ bao giờ quên.
== DẠO NHẠC ==
Cuộc đời bần hèn mới hiểu thấu Ghét ganh nhau – Thân nhau vì đâu Nữa đời tự lực trong bể dâu Lớn lên trong lương tâm nhuốm màu
Màu của nghèo hèn trăm người khinh Quấn quanh tôi, không vương chút tình Họ hàng dù gần cũng làm thinh Kẻ cao sang, ai cũng ngước nhìn
Thời gian trôi, chẳng thể giúp ta nhìn thấu đường đời thâm sâu Trưởng thành hơn lúc ta – nếm trãi qua lòng nhân
Tôi sinh ra trong lên đênh, vượt đoạn đường dài bấp bênh Lương tâm trên nhân gian sao mảnh như tấm chiếu! Vùi dập chẳng nương tay, khi nghèo chê bai vươn lên chông gai cũng lắm điều
Yêu thương tôi trong phong ba, cả đời này nguyện thiết tha Đá tôi vôi gian nan tôi muôn đời khắc nhớ Vạn người gặp nhó lơ, chớ bao giờ quên.
== HẾT BÀI ==
Cuộc đời bần hèn mới hiểu thấu
Ghét ganh nhau – Thân nhau vì đâu
Nữa đời tự lực trong bể dâu
Lớn lên trong lương tâm nhuốm màu
Màu của nghèo hèn trăm người khinh
Quấn quanh tôi, không vương chút tình
Họ hàng dù gần cũng làm thinh
Kẻ cao sang, ai cũng ngước nhìn
Thời gian trôi, chẳng thể giúp ta nhìn thấu đường đời thâm sâu
Trưởng thành hơn lúc ta – nếm trãi qua lòng nhân
Tôi sinh ra trong lên đênh, vượt đoạn đường dài bấp bênh
Lương tâm trên nhân gian sao mảnh như tấm chiếu!
Vùi dập chẳng nương tay, khi nghèo chê bai vươn lên chông gai cũng lắm điều
Yêu thương tôi trong phong ba, cả đời này nguyện thiết tha
Đá tôi vôi gian nan tôi muôn đời khắc nhớ
Vạn người gặp nhó lơ, chớ bao giờ quên.
[Em][G]-[D][Bm]-[Em][Bm]-[A][B7]
[Em][G]-[D][Bm]-[Em][Bm]-[A][B7]
[Em] Cuộc đời bần hèn mới hiểu thấu
Ghét ganh [D] nhau – [Bm] Thân nhau [Em] vì đâu
[Em] Nữa đời tự lực trong bể dâu
Lớn lên [D] trong [Bm] lương tâm [Em] nhuốm màu
[Em] Màu của nghèo hèn trăm người khinh
Quấn quanh [D] tôi, [Bm] không vương [Em] chút tình
[Em] Họ hàng dù gần cũng làm thinh
Kẻ cao [D] sang, [Bm] ai cũng [Em] ngước nhìn
Thời gian [G] trôi, chẳng [Am] thể giúp ta nhìn [D] thấu đường đời thâm [Em] sâu
Trưởng thành [C] hơn lúc ta – [Bm] nếm trãi qua lòng [Em] nhân
[Em] Tôi sinh ra trong lên đênh, [D] vượt đoạn đường dài bấp bênh
[Am] Lương tâm trên nhân gian sao mảnh [Em] như tấm chiếu!
[C] Vùi dập chẳng nương [D] tay, khi nghèo chê [G] bai vươn lên chông gai cũng lắm [B7] điều
[Em] Yêu thương tôi trong phong ba, [D] cả đời này nguyện thiết tha
[Bm] Đá tôi vôi gian nan tôi muôn [Em] đời khắc nhớ
[C] Vạn người gặp nhó [D] lơ, chớ bao [Em] giờ quên.