Khúc Hát Hoan Ca

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Duy Linh & Quỳnh Như: Dm

Ta đi bên đời ngày tháng lênh đênh Cho ta những nguồn nhiệt huyết không tên Khi trong tim mình lạnh giá môi hôn Và người tình hoài trong xa vắng.

Vui say bên đời chẳng tiếc thương thân Như cơn mưa chiều đổ xuống trên sông Chân hoang đi, về lặng lẽ cô đơn Rồi một ngày đời nghiêng bóng nắng.

Từ đó trên đường đi Đôi bàn chân như lạc lối Nhìn gió thoáng qua hồn đau Lang thang cuối chân trời.

Từ đó bên nhà ai Chiều lên thêm một làn khói Lặng lẽ bóng thời gian Buông lơi mái tóc bồng.

Khi ta đâu ngờ (khi ta đâu ngờ) từ chốn quê xưa Nơi ta một thời ngọt tiếng yêu thương Vẫn có một người thầm nhớ mong nhau Mặc cho đời nhiều lời cay đắng.

Và từ đó chân trời xa vắng Muôn ngàn tia nắng hòa theo tiếng hát Vòng tay ấm trong chiều nghiêng bóng Nghe tình đầm thấm đẹp khúc hát hoan ca.

== DẠO NHẠC ==

Ta đi bên đời ngày tháng lênh đênh Cho ta những nguồn nhiệt huyết không tên Khi trong tim mình lạnh giá môi hôn Và người tình hoài trong xa vắng.

Vui say bên đời chẳng tiếc thương thân Như cơn mưa chiều đổ xuống trên sông Chân hoang đi, về lặng lẽ cô đơn Rồi một ngày đời nghiêng bóng nắng.

Từ đó trên đường đi Đôi bàn chân như lạc lối Nhìn gió thoáng qua hồn đau Lang thang cuối chân trời.

Từ đó bên nhà ai Chiều lên thêm một làn khói Lặng lẽ bóng thời gian Buông lơi mái tóc bồng.

Khi ta đâu ngờ (khi ta đâu ngờ) từ chốn quê xưa Nơi ta một thời ngọt tiếng yêu thương Vẫn có một người thầm nhớ mong nhau Mặc cho đời nhiều lời cay đắng.

Và từ đó chân trời xa vắng Muôn ngàn tia nắng hòa theo tiếng hát Vòng tay ấm trong chiều nghiêng bóng Nghe tình đầm thấm đẹp khúc hát hoan ca.

== HẾT BÀI ==

Ta đi bên đời ngày tháng lênh đênh
Cho ta những nguồn nhiệt huyết không tên
Khi trong tim mình lạnh giá môi hôn
Và người tình hoài trong xa vắng.

Vui say bên đời chẳng tiếc thương thân
Như cơn mưa chiều đổ xuống trên sông
Chân hoang đi, về lặng lẽ cô đơn
Rồi một ngày đời nghiêng bóng nắng.

Từ đó trên đường đi
Đôi bàn chân như lạc lối
Nhìn gió thoáng qua hồn đau
Lang thang cuối chân trời.

Từ đó bên nhà ai
Chiều lên thêm một làn khói
Lặng lẽ bóng thời gian
Buông lơi mái tóc bồng.

Khi ta đâu ngờ (khi ta đâu ngờ) từ chốn quê xưa
Nơi ta một thời ngọt tiếng yêu thương
Vẫn có một người thầm nhớ mong nhau
Mặc cho đời nhiều lời cay đắng.

Và từ đó chân trời xa vắng
Muôn ngàn tia nắng hòa theo tiếng hát
Vòng tay ấm trong chiều nghiêng bóng
Nghe tình đầm thấm đẹp khúc hát hoan ca.

Ta đi bên [Dm] đời ngày tháng lênh đênh
Cho ta những [C] nguồn nhiệt huyết không tên
Khi trong tim [Bb] mình lạnh giá môi [Am] hôn
Và người [Bb] tình hoài [C] trong xa [F] vắng.

Vui say bên [Dm] đời chẳng tiếc thương thân
Như cơn mưa [C] chiều đổ xuống trên sông
Chân hoang đi, [Bb] về lặng lẽ cô [Am] đơn
Rồi một [Bb] ngày đời [C] nghiêng bóng [Am] nắng.

Từ đó trên đường [Dm] đi
Đôi bàn [G] chân như lạc [C] lối
Nhìn [Am] gió thoáng qua hồn [G] đau
Lang thang [Em] cuối chân [Am] trời.

Từ [Am] đó bên nhà [G] ai
Chiều [F] lên thêm một làn [E7] khói
Lặng [Am] lẽ bóng thời [G] gian
Buông [E7] lơi mái tóc [Am] bồng.

Khi ta đâu [Dm] ngờ (khi ta đâu ngờ) từ chốn quê [F] xưa
Nơi ta một [C] thời ngọt tiếng yêu [Gm] thương
Vẫn có một [Bb] người thầm nhớ mong [A7] nhau
Mặc cho [Bb] đời nhiều [C] lời cay [Am] đắng.

Và từ [Am] đó chân trời xa [C] vắng
Muôn ngàn tia [F] nắng hòa [G] theo tiếng [C] hát
Vòng tay [Am] ấm trong chiều nghiêng [C] bóng
Nghe tình đầm [F] thấm đẹp [G] khúc [C] hát hoan [Am] ca.