Rồi Cũng Có Lúc

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Quốc Duy: G

Rồi cũng có lúc ta thản nhiên Vòng tay thôi giữ nỗi chán chường Ngày đêm sáng tối như nhập một Tiếng người cười khóc ta chẳng hay.

Rồi cũng có lúc ta ngủ quên Chìm trong tăm tối với ưu phiền Lặng yên tháo gỡ dây chùm gửi Vô tình chùm gửi quấn chặt thêm.

[ĐK: ] Ta muốn quên bên ta có một người Ta có khi buông trôi mất niềm vui Cuộc đời bệnh hoạn hay ta điên Cuộc đời rạng ngời hay âm u Phải chăng là vì ta.

Rồi cũng có lúc ta nằm yên Mộng mơ suy nghĩ đến lạ thường Người ơi đi đi đừng trở lại Cho dù người biết ta còn thương.

== DẠO NHẠC ==

Rồi cũng có lúc ta thản nhiên Vòng tay thôi giữ nỗi chán chường Ngày đêm sáng tối như nhập một Tiếng người cười khóc ta chẳng hay.

Rồi cũng có lúc ta ngủ quên Chìm trong tăm tối với ưu phiền Lặng yên tháo gỡ dây chùm gửi Vô tình chùm gửi quấn chặt thêm.

[ĐK: ] Ta muốn quên bên ta có một người Ta có khi buông trôi mất niềm vui Cuộc đời bệnh hoạn hay ta điên Cuộc đời rạng ngời hay âm u Phải chăng là vì ta.

Rồi cũng có lúc ta nằm yên Mộng mơ suy nghĩ đến lạ thường Người ơi đi đi đừng trở lại Cho dù người biết ta còn thương.

== HẾT BÀI ==

1. Rồi cũng có lúc ta thản nhiên
Vòng tay thôi giữ nỗi chán chường
Ngày đêm sáng tối như nhập một
Tiếng người cười khóc ta chẳng hay.

2. Rồi cũng có lúc ta ngủ quên
Chìm trong tăm tối với ưu phiền
Lặng yên tháo gỡ dây chùm gửi
Vô tình chùm gửi quấn chặt thêm.

[ĐK: ] 
Ta muốn quên bên ta có một người
Ta có khi buông trôi mất niềm vui
Cuộc đời bệnh hoạn hay ta điên
Cuộc đời rạng ngời hay âm u
Phải chăng là vì ta.

3. Rồi cũng có lúc ta nằm yên
Mộng mơ suy nghĩ đến lạ thường
Người ơi đi đi đừng trở lại
Cho dù người biết ta còn thương.

1. Rồi cũng có lúc ta thản [G] nhiên [C]
Vòng tay thôi [Am] giữ nỗi chán [G] chường [C]
Ngày đêm sáng tối như nhập [Bm] một
Tiếng [Am] người cười khóc ta chẳng [D] hay.

2. Rồi cũng có lúc ta ngủ [G] quên [C]
Chìm trong tăm [Am] tối với ưu [G] phiền [C]
Lặng yên tháo gỡ dây chùm [Bm] gửi
Vô [Am] tình chùm [D7] gửi quấn chặt [G] thêm.

[ĐK: ] 
[G] Ta muốn [C] quên bên [Am] ta có một [C] người
[D] Ta có khi buông trôi mất niềm [G] vui
[Am] Cuộc đời bệnh hoạn hay ta [C] điên
Cuộc đời rạng [G] ngời hay âm u
Phải [A7] chăng là vì [D7] ta.

3. Rồi cũng có lúc ta nằm [G] yên [C]
Mộng mơ suy [Am] nghĩ đến lạ [G] thường [C]
Người ơi đi đi đừng trở [Bm] lại
Cho [Am] dù người [D7] biết ta còn [G] thương.