Hát Cho Người Đàn Bà Bất Hạnh

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Clara Ngo: Fm

Đi trong hoàng hôn tay ôm tay bế tay bồng Thương cho đàn con không biết tương lai về đâu Ta đi về đâu bóng tôi không gian mịt mờ Mà lòng đau xiết khôn nguôi.

Ta đi vào Nam mang theo thương nhớ quê nhà Lang thang chiều đông đi tới nơi quê tình thương Bao nhiêu bàn tay góp sức cho ta cuộc đời Để rồi ta sống hôm nay.

[ĐK: ] Vì ta không hiểu đời vì ta không biết người Nên đã đành mang phận số quá thương đau Nhưng ta nghĩ rằng dòng đời sẽ có đổi thay Cuộc đời sẽ bớt đắng cay đàn trẻ có giấc ngủ say.

Sương đêm dần tan thương con quên bớt ưu phiền Bao nhiêu lầm than ta cố vươn lên từ đây Đi trong bình minh ta sẽ quên đi nhọc nhằn Để tìm cuộc sống cho con.

[ĐK 2: ]  Rồi mưa rơi sẽ ngừng rồi đau thương sẽ dừng Hoa lá rừng mong tìm thấy ánh dương lên Như chiếc lá vàng rồi cùng cơn gió cuộn đi Trở về từ có đến không mầm non vươn tới trổ bông.

== DẠO NHẠC ==

Đi trong hoàng hôn tay ôm tay bế tay bồng Thương cho đàn con không biết tương lai về đâu Ta đi về đâu bóng tôi không gian mịt mờ Mà lòng đau xiết khôn nguôi.

Ta đi vào Nam mang theo thương nhớ quê nhà Lang thang chiều đông đi tới nơi quê tình thương Bao nhiêu bàn tay góp sức cho ta cuộc đời Để rồi ta sống hôm nay.

[ĐK: ] Vì ta không hiểu đời vì ta không biết người Nên đã đành mang phận số quá thương đau Nhưng ta nghĩ rằng dòng đời sẽ có đổi thay Cuộc đời sẽ bớt đắng cay đàn trẻ có giấc ngủ say.

Sương đêm dần tan thương con quên bớt ưu phiền Bao nhiêu lầm than ta cố vươn lên từ đây Đi trong bình minh ta sẽ quên đi nhọc nhằn Để tìm cuộc sống cho con.

[ĐK 2: ]  Rồi mưa rơi sẽ ngừng rồi đau thương sẽ dừng Hoa lá rừng mong tìm thấy ánh dương lên Như chiếc lá vàng rồi cùng cơn gió cuộn đi Trở về từ có đến không mầm non vươn tới trổ bông.

== HẾT BÀI ==

1. Đi trong hoàng hôn tay ôm tay bế tay bồng
Thương cho đàn con không biết tương lai về đâu
Ta đi về đâu bóng tôi không gian mịt mờ
Mà lòng đau xiết khôn nguôi.

2. Ta đi vào Nam mang theo thương nhớ quê nhà
Lang thang chiều đông đi tới nơi quê tình thương
Bao nhiêu bàn tay góp sức cho ta cuộc đời
Để rồi ta sống hôm nay.

[ĐK: ] 
Vì ta không hiểu đời vì ta không biết người
Nên đã đành mang phận số quá thương đau
Nhưng ta nghĩ rằng dòng đời sẽ có đổi thay
Cuộc đời sẽ bớt đắng cay đàn trẻ có giấc ngủ say.

3. Sương đêm dần tan thương con quên bớt ưu phiền
Bao nhiêu lầm than ta cố vươn lên từ đây
Đi trong bình minh ta sẽ quên đi nhọc nhằn
Để tìm cuộc sống cho con.

[ĐK 2: ] 
Rồi mưa rơi sẽ ngừng rồi đau thương sẽ dừng
Hoa lá rừng mong tìm thấy ánh dương lên
Như chiếc lá vàng rồi cùng cơn gió cuộn đi
Trở về từ có đến không mầm non vươn tới trổ bông.

1. Đi trong hoàng [Em] hôn tay [D] ôm tay bế tay [C] bồng
Thương cho đàn [Em] con không biết tương lai về [C] đâu
Ta đi về [G] đâu bóng tôi không gian mịt [B7] mờ
Mà lòng đau xiết khôn [D] nguôi. [B7]

2. Ta đi vào [Em] Nam mang [D] theo thương nhớ quê [C] nhà
Lang thang chiều [Em] đông đi tới nơi quê tình [C] thương
Bao nhiêu bàn [G] tay góp sức cho ta cuộc [B7] đời
Để rồi ta sống hôm [Em] nay.

[ĐK: ] 
Vì ta không hiểu [Em] đời vì ta không biết [G] người
Nên đã [Em] đành mang phận số quá thương [G] đau
Nhưng ta nghĩ [Em] rằng dòng đời sẽ có đổi [A] thay
Cuộc [C] đời sẽ bớt đắng [B7] cay đàn trẻ có giấc ngủ [Em] say.

3. Sương đêm dần [Em] tan thương [D] con quên bớt ưu [C] phiền
Bao nhiêu lầm [Em] than ta cố vươn lên từ [C] đây
Đi trong bình [G] minh ta sẽ quên đi nhọc [B7] nhằn
Để tìm cuộc sống cho [Em] con.

[ĐK 2: ] 
Rồi mưa rơi sẽ [Em] ngừng rồi đau thương sẽ [G] dừng
Hoa lá [Em] rừng mong tìm thấy ánh dương [G] lên
Như chiếc lá [Em] vàng rồi cùng cơn gió cuộn [A] đi
Trở [C] về từ có đến [B7] không mầm non vươn tới trổ [Em] bông.