Khi những canh gà đầu thôn vừa xao xác Từng giọt sương đêm còn e ấp trên cành Trên bầu trời một vầng trăng thân yêu Trăng nhìn mẹ bước liêu xiêu Mẹ vì ai vất vả trăm chiều
Trong những trưa hè tầng mây nằm thoi thóp Đồng ruộng hoang sơ mồ hôi ướt vai gầy Khi chiều về mẹ hiền dang đôi tay Ôm đàn con nhỏ thơ ngây Mẹ vì con quên hết đọa đầy
[ĐK: ] Rồi năm tháng theo qua, dưới đôi tay mẹ già Từng nhánh lúa trổ hoa, với tình yêu thiết tha Nuôi đàn con dần lớn, tình mẹ ôi bao la
Con đã quay về màn đêm vừa buông xuống Lòng chợt dâng lên niềm cay đắng vô thường Trên bầu trời một vầng trăng liêu xiêu Không còn mẹ bóng thân yêu Mẹ hiền ơi con nhớ mẹ nhiều!
== DẠO NHẠC ==
Khi những canh gà đầu thôn vừa xao xác Từng giọt sương đêm còn e ấp trên cành Trên bầu trời một vầng trăng thân yêu Trăng nhìn mẹ bước liêu xiêu Mẹ vì ai vất vả trăm chiều
Trong những trưa hè tầng mây nằm thoi thóp Đồng ruộng hoang sơ mồ hôi ướt vai gầy Khi chiều về mẹ hiền dang đôi tay Ôm đàn con nhỏ thơ ngây Mẹ vì con quên hết đọa đầy
[ĐK: ] Rồi năm tháng theo qua, dưới đôi tay mẹ già Từng nhánh lúa trổ hoa, với tình yêu thiết tha Nuôi đàn con dần lớn, tình mẹ ôi bao la
Con đã quay về màn đêm vừa buông xuống Lòng chợt dâng lên niềm cay đắng vô thường Trên bầu trời một vầng trăng liêu xiêu Không còn mẹ bóng thân yêu Mẹ hiền ơi con nhớ mẹ nhiều!
== HẾT BÀI ==
1. Khi những canh gà đầu thôn vừa xao xác
Từng giọt sương đêm còn e ấp trên cành
Trên bầu trời một vầng trăng thân yêu
Trăng nhìn mẹ bước liêu xiêu
Mẹ vì ai vất vả trăm chiều
2. Trong những trưa hè tầng mây nằm thoi thóp
Đồng ruộng hoang sơ mồ hôi ướt vai gầy
Khi chiều về mẹ hiền dang đôi tay
Ôm đàn con nhỏ thơ ngây
Mẹ vì con quên hết đọa đầy
[ĐK: ] Rồi năm tháng theo qua, dưới đôi tay mẹ già
Từng nhánh lúa trổ hoa, với tình yêu thiết tha
Nuôi đàn con dần lớn, tình mẹ ôi bao la
3. Con đã quay về màn đêm vừa buông xuống
Lòng chợt dâng lên niềm cay đắng vô thường
Trên bầu trời một vầng trăng liêu xiêu
Không còn mẹ bóng thân yêu
Mẹ hiền ơi con nhớ mẹ nhiều!
1. Khi những canh [Am] gà đầu thôn vừa xao [C] xác
Từng giọt sương [E7] đêm còn e ấp trên [Am] cành
Trên bầu [Dm] trời một vầng trăng thân [G] yêu
Trăng [Am] nhìn mẹ bước liêu [E7] xiêu
Mẹ vì [E7] ai vất vả trăm [Am] chiều
2. Trong những trưa [Am] hè tầng mây nằm thoi [C] thóp
Đồng ruộng hoang [E7] sơ mồ hôi ướt vai [Am] gầy
Khi chiều [Dm] về mẹ hiền dang đôi [G] tay
Ôm [Am] đàn con nhỏ thơ [B7] ngây
Mẹ vì [E7] con quên hết [Am] đọa đầy
[ĐK: ] Rồi [Am] năm tháng theo [F] qua, dưới [A7] đôi tay mẹ [Dm] già
Từng [G] nhánh lúa trổ [C] hoa, với [A7] tình yêu thiết [Dm] tha
Nuôi đàn con dần [E7] lớn, tình mẹ ôi bao [Am] la
3. Con đã quay [Am] về màn đêm vừa buông [C] xuống
Lòng chợt dâng [E7] lên niềm cay đắng vô [Am] thường
Trên bầu [Dm] trời một vầng trăng liêu [G] xiêu
Không [Am] còn mẹ bóng thân [B7] yêu
Mẹ hiền [E7] ơi con nhớ [Am] mẹ nhiều!