Tôi trở về làng cũ Nơi đất Bắc xa xôi Khi hoa soan trổ nụ Sân chùa vắng mình tôi.
Trong chánh điện Bảo Hùng Sư ông đang tham thiền Chú tiểu khoảng mười hai Đang ê a kinh tụng.
Tôi nghe lòng rưng rưng Tiếng mõ nhẹ vô cùng Âm thanh như gió thoảng Nhắc vô thường phế hưng.
Rồi sư ông xả thiền Thong thả đến bên tôi Nhìn tôi và khẽ nói Lễ Phật con lên trên.
Sư ông cầm dùi chuông Nhẹ gõ đôi ba lần Ngân nga lời kinh tụng Tôi khấn thầm lâm râm.
Tim tôi như lắng đọng Hồn tôi như trăng sao Thầy và tôi đàm đạo Cảnh thần tiên kiếp nào.
Mây lững lờ êm trôi Hoàng hôn xuống sau đồi Gió chiều xôn xao quá Nghe nỗi niềm chia phôi.
Tôi vái chào sư ông Mơ hồ nghĩa sắc không Từ biệt ngôi chùa cũ Chân qua chốn bụi hồng.
== DẠO NHẠC ==
Tôi trở về làng cũ Nơi đất Bắc xa xôi Khi hoa soan trổ nụ Sân chùa vắng mình tôi.
Trong chánh điện Bảo Hùng Sư ông đang tham thiền Chú tiểu khoảng mười hai Đang ê a kinh tụng.
Tôi nghe lòng rưng rưng Tiếng mõ nhẹ vô cùng Âm thanh như gió thoảng Nhắc vô thường phế hưng.
Rồi sư ông xả thiền Thong thả đến bên tôi Nhìn tôi và khẽ nói Lễ Phật con lên trên.
Sư ông cầm dùi chuông Nhẹ gõ đôi ba lần Ngân nga lời kinh tụng Tôi khấn thầm lâm râm.
Tim tôi như lắng đọng Hồn tôi như trăng sao Thầy và tôi đàm đạo Cảnh thần tiên kiếp nào.
Mây lững lờ êm trôi Hoàng hôn xuống sau đồi Gió chiều xôn xao quá Nghe nỗi niềm chia phôi.
Tôi vái chào sư ông Mơ hồ nghĩa sắc không Từ biệt ngôi chùa cũ Chân qua chốn bụi hồng.
== HẾT BÀI ==
Tôi trở về làng cũ
Nơi đất Bắc xa xôi
Khi hoa soan trổ nụ
Sân chùa vắng mình tôi.
Trong chánh điện Bảo Hùng
Sư ông đang tham thiền
Chú tiểu khoảng mười hai
Đang ê a kinh tụng.
Tôi nghe lòng rưng rưng
Tiếng mõ nhẹ vô cùng
Âm thanh như gió thoảng
Nhắc vô thường phế hưng.
Rồi sư ông xả thiền
Thong thả đến bên tôi
Nhìn tôi và khẽ nói
Lễ Phật con lên trên.
Sư ông cầm dùi chuông
Nhẹ gõ đôi ba lần
Ngân nga lời kinh tụng
Tôi khấn thầm lâm râm.
Tim tôi như lắng đọng
Hồn tôi như trăng sao
Thầy và tôi đàm đạo
Cảnh thần tiên kiếp nào.
Mây lững lờ êm trôi
Hoàng hôn xuống sau đồi
Gió chiều xôn xao quá
Nghe nỗi niềm chia phôi.
Tôi vái chào sư ông
Mơ hồ nghĩa sắc không
Từ biệt ngôi chùa cũ
Chân qua chốn bụi hồng.
[B7] Nơi đất Bắc xa [C] xôi
Khi hoa soan trổ [Am] nụ
[D7] Sân chùa vắng mình [G] tôi.
[G] Trong chánh điện Bảo [Bm] Hùng
Sư [B7] ông đang tham [Em] thiền
Chú tiểu khoảng mười [Am] hai
Đang [D7] ê a kinh [G] tụng.
[Em] Tôi nghe lòng rưng rưng
[C] Tiếng mõ nhẹ vô [G] cùng
[Am] Âm thanh như gió thoảng
[D7] Nhắc vô thường phế [G] hưng.
[G] Rồi sư ông xả thiền
Thong [C] thả đến bên [G] tôi
Nhìn [Em] tôi và khẽ [Am] nói
Lễ [D7] Phật con lên [G] trên.
Sư [G] ông cầm dùi [Bm] chuông
Nhẹ [C] gõ đôi ba [E7] lần
Ngân [Am] nga lời kinh [D] tụng
Tôi [D7] khấn thầm lâm [G] râm.
Tim [G] tôi như lắng đọng
Hồn [C] tôi như trăng sao
Thầy [Am] và tôi đàm [Bm] đạo
Cảnh [D7] thần tiên kiếp [G] nào.
[G] Mây lững lờ êm [Bm] trôi
[C] Hoàng hôn xuống sau [G] đồi
Gió chiều xôn xao [C] quá
[A7] Nghe nỗi niềm chia [D7] phôi.
[G] Tôi vái chào sư [Em] ông
[C] Mơ hồ nghĩa sắc [G] không
[Am] Từ biệt ngôi chùa [C] cũ
[D7] Chân qua chốn bụi [G] hồng.