Từng ngày xuôi ngược bao lượt khắp bước chong chường Mòn gót chân vượt đương quá nửa đoạn đường mà đoạn trường chưa tắt đau thương Chừng bơ vơ ngó về đường xưa nơi kỷ niệm còn chan chứa.
Lạc vào khung trời xa vời nỗi nhớ chưa rời Người đến nơi mời ta tiếng gợi ngọt lời giờ cuộc đời ta mới chơi vơi Dài đêm thâu vết buồn hằn sâu trên bước đường ngập thương đau.
[ĐK: ] Ngày đó và bây giờ xa dài Sao ngóng thương hoài Tình nào phôi phai Ngược đường tìm tương lai Nhưng cuối cùng chẳng còn ai.
Đường đời trăm nghìn thăng trình lối tắt cho mình Và cố quên tình nhân dối bỏ lại mình nhìn cuộc tình tan nát điêu linh Lần khô môi đếm từng ngày trôi thôi hết tuổi đời đơn côi.
== DẠO NHẠC ==
Từng ngày xuôi ngược bao lượt khắp bước chong chường Mòn gót chân vượt đương quá nửa đoạn đường mà đoạn trường chưa tắt đau thương Chừng bơ vơ ngó về đường xưa nơi kỷ niệm còn chan chứa.
Lạc vào khung trời xa vời nỗi nhớ chưa rời Người đến nơi mời ta tiếng gợi ngọt lời giờ cuộc đời ta mới chơi vơi Dài đêm thâu vết buồn hằn sâu trên bước đường ngập thương đau.
[ĐK: ] Ngày đó và bây giờ xa dài Sao ngóng thương hoài Tình nào phôi phai Ngược đường tìm tương lai Nhưng cuối cùng chẳng còn ai.
Đường đời trăm nghìn thăng trình lối tắt cho mình Và cố quên tình nhân dối bỏ lại mình nhìn cuộc tình tan nát điêu linh Lần khô môi đếm từng ngày trôi thôi hết tuổi đời đơn côi.
== HẾT BÀI ==
1. Từng ngày xuôi ngược bao lượt khắp bước chong chường
Mòn gót chân vượt đương quá nửa đoạn đường
mà đoạn trường chưa tắt đau thương
Chừng bơ vơ ngó về đường xưa nơi kỷ niệm còn chan chứa.
2. Lạc vào khung trời xa vời nỗi nhớ chưa rời
Người đến nơi mời ta tiếng gợi ngọt lời
giờ cuộc đời ta mới chơi vơi
Dài đêm thâu vết buồn hằn sâu trên bước đường ngập thương đau.
[ĐK: ]
Ngày đó và bây giờ xa dài
Sao ngóng thương hoài
Tình nào phôi phai
Ngược đường tìm tương lai
Nhưng cuối cùng chẳng còn ai.
3. Đường đời trăm nghìn thăng trình lối tắt cho mình
Và cố quên tình nhân dối bỏ lại mình nhìn cuộc tình tan nát điêu linh
Lần khô môi đếm từng ngày trôi thôi hết tuổi đời đơn côi.
Mòn gót chân [C] vượt đương quá [D] nửa đoạn [Am] đường
mà đoạn [D] trường chưa tắt đau [Am] thương
Chừng bơ [G] vơ ngó về đường [F] xưa nơi kỷ [Am] niệm còn chan [E7] chứa.
2. Lạc vào khung [Am] trời xa [C] vời nỗi nhớ chưa [Am] rời
Người đến nơi [C] mời ta tiếng [D] gợi ngọt [Am] lời
giờ cuộc [D] đời ta mới chơi [Am] vơi
Dài đêm [G] thâu [D] vết buồn hằn [F] sâu trên bước [E7] đường ngập thương [Am] đau.
[ĐK: ]
Ngày [C] đó và bây giờ xa [F] dài
[A7] Sao ngóng thương [Dm] hoài
[Am] Tình nào phôi [C] phai
Ngược đường tìm tương [G] lai
Nhưng [E7] cuối cùng chẳng còn [Am] ai.
3. Đường đời trăm [Am] nghìn thăng [C] trình lối tắt cho [Am] mình
Và cố quên [C] tình nhân dối [D] bỏ lại [Am] mình nhìn cuộc [D] tình tan nát điêu [Am] linh
Lần khô [G] môi [D] đếm từng ngày [F] trôi thôi hết [E7] tuổi đời đơn [Am] côi.