Em lại về trên đó Mình em một chiếc xe Mang nỗi lòng cư xá Giữa bầu trời mênh mông.
Mimosa! sao em không còn nhớ Em không còn thương mẹ cha sao Em không còn luyến tiếc cuộc đời.
Tà áo trắng còn vương mùi tinh khiết Sao em vội ra đi không một lời hối tiếc Mê mẫn cuộc đời, mãi miết suy tư Sao em vội ra đi khi tràn đầy tuổi mộng Cư xá này có phải cõi hư vô?
== DẠO NHẠC ==
Em lại về trên đó Mình em một chiếc xe Mang nỗi lòng cư xá Giữa bầu trời mênh mông.
Mimosa! sao em không còn nhớ Em không còn thương mẹ cha sao Em không còn luyến tiếc cuộc đời.
Tà áo trắng còn vương mùi tinh khiết Sao em vội ra đi không một lời hối tiếc Mê mẫn cuộc đời, mãi miết suy tư Sao em vội ra đi khi tràn đầy tuổi mộng Cư xá này có phải cõi hư vô?
== HẾT BÀI ==
Em lại về trên đó
Mình em một chiếc xe
Mang nỗi lòng cư xá
Giữa bầu trời mênh mông.
Mimosa! sao em không còn nhớ
Em không còn thương mẹ cha sao
Em không còn luyến tiếc cuộc đời.
Tà áo trắng còn vương mùi tinh khiết
Sao em vội ra đi không một lời hối tiếc
Mê mẫn cuộc đời, mãi miết suy tư
Sao em vội ra đi khi tràn đầy tuổi mộng
Cư xá này có phải cõi hư vô?
Mình [Am] em một chiếc [B7] xe
Mang [C] nỗi lòng cư [Am] xá
[D] Giữa bầu trời mênh [B7] mông.
Mimo-[Em]sa! sao [C] em không còn nhớ
Em không [Am] còn thương mẹ cha [B7] sao
Em không [D] còn luyến [B7] tiếc cuộc [Em] đời.
Tà áo [C] trắng còn [Em] vương mùi tinh [C] khiết
Sao em [B7] vội ra đi [Em] không một lời hối [C] tiếc
[Em] Mê mẫn cuộc [Am] đời, [B7] mãi miết suy tư
Sao [Em] em vội ra [Am] đi khi [G] tràn đầy tuổi [B7] mộng
Cư xá [Am] này có [B7] phải cõi hư [Em] vô?