Ôm em một lần cuối, ôn lại chuyện chúng mình Ngực này là ai đó, đâu phải người yêu anh Nhìn em lạ đến nỗi, ngờ ngợ như chưa từng Lẽ nào em như thế, chính người mình từng thương?
Làm sao để vớt vát nỗi nhớ nhung buổi đầu Làm sao để níu kéo khi tình thành bể dâu? Cuộc đời lắm bẽ bàng, người đàn ông yếu mềm Đáng lẽ phải dứt khoát, lại chung tình yêu em?
Hôn em thêm lần nữa hỏi cho rõ tận tường Đã không cùng tận được, còn giả vờ thương anh? Làm đàn ông mà chẳng, lọc lõi như bao người Sao mà ngây ngô quá, để em làm trò vui.
Không ngờ sau thương nhớ, em lạnh lùng chia tay Xa được anh rồi đấy, dứt tình rồi em ơi? Cuộc đời lắm bẽ bàng, người đàn ông yếu mềm Đáng lẽ phải dứt khoát, lại chung tình yêu em.
== DẠO NHẠC ==
Ôm em một lần cuối, ôn lại chuyện chúng mình Ngực này là ai đó, đâu phải người yêu anh Nhìn em lạ đến nỗi, ngờ ngợ như chưa từng Lẽ nào em như thế, chính người mình từng thương?
Làm sao để vớt vát nỗi nhớ nhung buổi đầu Làm sao để níu kéo khi tình thành bể dâu? Cuộc đời lắm bẽ bàng, người đàn ông yếu mềm Đáng lẽ phải dứt khoát, lại chung tình yêu em?
Hôn em thêm lần nữa hỏi cho rõ tận tường Đã không cùng tận được, còn giả vờ thương anh? Làm đàn ông mà chẳng, lọc lõi như bao người Sao mà ngây ngô quá, để em làm trò vui.
Không ngờ sau thương nhớ, em lạnh lùng chia tay Xa được anh rồi đấy, dứt tình rồi em ơi? Cuộc đời lắm bẽ bàng, người đàn ông yếu mềm Đáng lẽ phải dứt khoát, lại chung tình yêu em.
== HẾT BÀI ==
Ôm em một lần cuối, ôn lại chuyện chúng mình
Ngực này là ai đó, đâu phải người yêu anh
Nhìn em lạ đến nỗi, ngờ ngợ như chưa từng
Lẽ nào em như thế, chính người mình từng thương?
Làm sao để vớt vát nỗi nhớ nhung buổi đầu
Làm sao để níu kéo khi tình thành bể dâu?
Cuộc đời lắm bẽ bàng, người đàn ông yếu mềm
Đáng lẽ phải dứt khoát, lại chung tình yêu em?
Hôn em thêm lần nữa hỏi cho rõ tận tường
Đã không cùng tận được, còn giả vờ thương anh?
Làm đàn ông mà chẳng, lọc lõi như bao người
Sao mà ngây ngô quá, để em làm trò vui.
Không ngờ sau thương nhớ, em lạnh lùng chia tay
Xa được anh rồi đấy, dứt tình rồi em ơi?
Cuộc đời lắm bẽ bàng, người đàn ông yếu mềm
Đáng lẽ phải dứt khoát, lại chung tình yêu em.
Ngực [G] này là ai [F] đó, đâu [G] phải người yêu [C] anh [E7]
Nhìn [Am] em lạ đến [F] nỗi, ngờ [A7] ngợ như chưa [Dm] từng
Lẽ [G] nào em như [Dm] thế, chính [E7] người mình từng [Am] thương?
Làm [F] sao để vớt [C] vát [G] nỗi nhớ nhung buổi [Am] đầu
Làm [Em] sao để níu [G] kéo [Em] khi [G] tình thành bể [C] dâu? [Am]
Cuộc [Em] đời lắm bẽ bàng, người [A7] đàn ông yếu [Dm] mềm
Đáng [G] lẽ phải dứt [F] khoát, lại [E7] chung tình yêu [Am] em?
Hôn [F] em thêm lần [D] nữa hỏi [F] cho rõ tận [Dm] tường
Đã [G] không cùng tận [F] được, còn [G] giả vờ thương [C] anh? [G]
Làm [Am] đàn ông mà [F] chẳng, lọc [A7] lõi như bao [Dm] người
Sao [G] mà ngây ngô [F] quá, để [E7] em làm trò [Am] vui.
Không [Am] ngờ sau thương [C] nhớ, [Am] em lạnh lùng chia [F] tay
[Am] Xa được anh rồi [Dm] đấy, dứt [G] tình rồi em [C] ơi? [E7]
Cuộc [G] đời lắm bẽ [C] bàng, người đàn [Am] ông yếu mềm
Đáng [G] lẽ phải dứt [F] khoát, lại chung [E7] tình yêu [Am] em.