Từng giọt, từng giọt cà phê, rơi xuống đáy ly nhỏ Từng giọt, từng giọt cà phê như nước mắt đời em Trời buồn lòng buồn như cà phê đắng Nhưng em uống cạn, để rồi sầu nhớ miên man.
Một ngày chẳng được gần anh, sao nước mắt tuôn tràn Một ngày chẳng được gần anh, ôi mưa gió thở than Ngày ngày, mặt trời không còn hơi nóng Như miền băng giá biết em rồi còn sống hay không.
[ĐK: ] Anh ơi, duyên ta chẳng vuông tròn Anh ơi, buồng tim em héo mòn Thiếu anh như thiếu hơi thở, thiếu anh thương nhớ muộn phiền Ngày qua em sống như là người điên.
Cuộc đời chẳng còn tình yêu như phiến đá vô hồn Rồi ngày lại ngày buồn hiu đêm đêm nhớ nụ hôn Ngoài trời rừng chiều không còn chim hót Nghe lòng tê tái thiếu một người sưởi ấm tim ai.
== DẠO NHẠC ==
Từng giọt, từng giọt cà phê, rơi xuống đáy ly nhỏ Từng giọt, từng giọt cà phê như nước mắt đời em Trời buồn lòng buồn như cà phê đắng Nhưng em uống cạn, để rồi sầu nhớ miên man.
Một ngày chẳng được gần anh, sao nước mắt tuôn tràn Một ngày chẳng được gần anh, ôi mưa gió thở than Ngày ngày, mặt trời không còn hơi nóng Như miền băng giá biết em rồi còn sống hay không.
[ĐK: ] Anh ơi, duyên ta chẳng vuông tròn Anh ơi, buồng tim em héo mòn Thiếu anh như thiếu hơi thở, thiếu anh thương nhớ muộn phiền Ngày qua em sống như là người điên.
Cuộc đời chẳng còn tình yêu như phiến đá vô hồn Rồi ngày lại ngày buồn hiu đêm đêm nhớ nụ hôn Ngoài trời rừng chiều không còn chim hót Nghe lòng tê tái thiếu một người sưởi ấm tim ai.
== HẾT BÀI ==
1. Từng giọt, từng giọt cà phê, rơi xuống đáy ly nhỏ
Từng giọt, từng giọt cà phê như nước mắt đời em
Trời buồn lòng buồn như cà phê đắng
Nhưng em uống cạn, để rồi sầu nhớ miên man.
2. Một ngày chẳng được gần anh, sao nước mắt tuôn tràn
Một ngày chẳng được gần anh, ôi mưa gió thở than
Ngày ngày, mặt trời không còn hơi nóng
Như miền băng giá biết em rồi còn sống hay không.
[ĐK: ]
Anh ơi, duyên ta chẳng vuông tròn
Anh ơi, buồng tim em héo mòn
Thiếu anh như thiếu hơi thở, thiếu anh thương nhớ muộn phiền
Ngày qua em sống như là người điên.
3. Cuộc đời chẳng còn tình yêu như phiến đá vô hồn
Rồi ngày lại ngày buồn hiu đêm đêm nhớ nụ hôn
Ngoài trời rừng chiều không còn chim hót
Nghe lòng tê tái thiếu một người sưởi ấm tim ai.
Từng [D] giọt, từng giọt cà [Am] phê [D] như nước mắt đời [G] em
Trời [Em] buồn lòng [C] buồn như cà phê [G] đắng
[D] Nhưng em uống [Bm] cạn, để rồi sầu nhớ miên [B7] man.
2. Một [Em] ngày chẳng được gần [G] anh, [D] sao nước mắt tuôn [Em] tràn
Một [D] ngày chẳng được gần [Am] anh, [D] ôi mưa gió thở [G] than
Ngày [Em] ngày, mặt [C] trời không còn hơi [G] nóng
[D] Như miền băng [Bm] giá biết em [B7] rồi còn sống hay [Em] không.
[ĐK: ]
Anh [Bm] ơi, duyên [D] ta chẳng vuông [Em] tròn
Anh [D] ơi, buồng [Bm] tim em héo [Em] mòn
Thiếu [D] anh như thiếu hơi [G] thở, thiếu [Am] anh thương nhớ muộn [C] phiền
Ngày [B7] qua em sống như là người [Em] điên.
3. Cuộc [Em] đời chẳng còn tình [G] yêu [D] như phiến đá vô [Em] hồn
Rồi [D] ngày lại ngày buồn [Am] hiu [D] đêm đêm nhớ nụ [G] hôn
Ngoài [Em] trời rừng [C] chiều không còn chim [G] hót
[D] Nghe lòng tê [Bm] tái thiếu một [B7] người sưởi ấm tim [Em] ai.