Anh vẫn biết khi hiên ngoài nhạt nắng Là đông về gieo lạnh cuối đường xa Những hoài niệm ghé qua từng phiến lá Ngọn đèn lên le lói rọi sương tà
Lặng lẽ bước khi trời vừa sập tối Khoảng trống lòng giăng ngập giữa bao la Ngàn tha thiết đượm vương màu mắt biếc Đông đầy trên nỗi nhớ mịt mùng xa
[ĐK: ] Anh vẫn biết khi hiên ngoài nhạt nắng Là mây về ảm đạm tiễn ngày qua Những mắt lá theo hoàng hôn cũng khép Đợi mùa ru qua giấc ngủ thật thà
Xin ru mãi cho thỏa lòng luyến ái Nắng không về sao ấm được niềm trong Giọt mưa sớm rơi trên miền đất lạ Ngấm vào đâu khi chẳng thể ngược dòng
Anh vẫn biết phương em về gió bấc Khắp nẻo đường rưng rức lạnh lùng riêng Màu hoa tuyết rụng đầy trong chốn nhớ Dòng sông băng ken kín nỗi muộn phiền
Cho anh gửi về nơi xa lửa ấm Sưởi đời nhau trong mỗi tối sầu miên Và xin gửi nơi trắng trời mưa gió Vạn nhớ thương xưa cũ vẫn còn nguyên
== DẠO NHẠC ==
Anh vẫn biết khi hiên ngoài nhạt nắng Là đông về gieo lạnh cuối đường xa Những hoài niệm ghé qua từng phiến lá Ngọn đèn lên le lói rọi sương tà
Lặng lẽ bước khi trời vừa sập tối Khoảng trống lòng giăng ngập giữa bao la Ngàn tha thiết đượm vương màu mắt biếc Đông đầy trên nỗi nhớ mịt mùng xa
[ĐK: ] Anh vẫn biết khi hiên ngoài nhạt nắng Là mây về ảm đạm tiễn ngày qua Những mắt lá theo hoàng hôn cũng khép Đợi mùa ru qua giấc ngủ thật thà
Xin ru mãi cho thỏa lòng luyến ái Nắng không về sao ấm được niềm trong Giọt mưa sớm rơi trên miền đất lạ Ngấm vào đâu khi chẳng thể ngược dòng
Anh vẫn biết phương em về gió bấc Khắp nẻo đường rưng rức lạnh lùng riêng Màu hoa tuyết rụng đầy trong chốn nhớ Dòng sông băng ken kín nỗi muộn phiền
Cho anh gửi về nơi xa lửa ấm Sưởi đời nhau trong mỗi tối sầu miên Và xin gửi nơi trắng trời mưa gió Vạn nhớ thương xưa cũ vẫn còn nguyên
== HẾT BÀI ==
1. Anh vẫn biết khi hiên ngoài nhạt nắng
Là đông về gieo lạnh cuối đường xa
Những hoài niệm ghé qua từng phiến lá
Ngọn đèn lên le lói rọi sương tà
Lặng lẽ bước khi trời vừa sập tối
Khoảng trống lòng giăng ngập giữa bao la
Ngàn tha thiết đượm vương màu mắt biếc
Đông đầy trên nỗi nhớ mịt mùng xa
[ĐK: ]
Anh vẫn biết khi hiên ngoài nhạt nắng
Là mây về ảm đạm tiễn ngày qua
Những mắt lá theo hoàng hôn cũng khép
Đợi mùa ru qua giấc ngủ thật thà
Xin ru mãi cho thỏa lòng luyến ái
Nắng không về sao ấm được niềm trong
Giọt mưa sớm rơi trên miền đất lạ
Ngấm vào đâu khi chẳng thể ngược dòng
2. Anh vẫn biết phương em về gió bấc
Khắp nẻo đường rưng rức lạnh lùng riêng
Màu hoa tuyết rụng đầy trong chốn nhớ
Dòng sông băng ken kín nỗi muộn phiền
Cho anh gửi về nơi xa lửa ấm
Sưởi đời nhau trong mỗi tối sầu miên
Và xin gửi nơi trắng trời mưa gió
Vạn nhớ thương xưa cũ vẫn còn nguyên
Là đông [Gm] về gieo lạnh cuối đường [A7] xa
Những hoài [Gm] niệm ghé [A] qua từng phiến [Gm] lá
Ngọn đèn [C] lên le lói rọi sương [A7] tà
Lặng lẽ [C] bước khi trời vừa sập [Gm] tối
Khoảng trống lòng giăng ngập giữa bao [A] la
Ngàn tha [Dm] thiết đượm vương màu mắt [Gm] biếc
Đông đầy [A7] trên nỗi nhớ mịt mùng [Dm] xa
[ĐK: ]
Anh vẫn [Dm] biết khi hiên ngoài nhạt [Gm] nắng
Là mây [A] về ảm đạm tiễn ngày [Dm] qua
Những mắt [Bb] lá theo hoàng hôn cũng [Gm] khép
Đợi mùa [Eb] ru qua [A] giấc ngủ thật [F] thà
Xin ru [C] mãi cho thỏa lòng luyến [Gm] ái
Nắng không [C] về sao ấm được niềm [F] trong
Giọt mưa [Bb] sớm rơi trên miền đất [Gm] lạ
Ngấm vào [A7] đâu khi chẳng thể ngược [Dm] dòng
2. Anh vẫn [Dm] biết phương em về gió [Bb] bấc
Khắp nẻo [C] đường rưng rức lạnh lùng [F] riêng
Màu hoa [Gm] tuyết rụng đầy trong chốn nhớ
Dòng sông [A] băng ken kín nỗi muộn [A7] phiền
Cho anh [Gm] gửi về nơi xa lửa [Bb] ấm
Sưởi đời [C] nhau trong [Gm] mỗi tối sầu [A] miên
Và xin [Gm] gửi nơi trắng trời mưa [C] gió
Vạn nhớ [A7] thương xưa cũ vẫn còn [Dm] nguyên