Dường như em đã quên, Tình yêu hai chúng ta, Từng đêm anh đắn đo, Em giờ sao thế. Dường như em đã quên, Đường xưa mưa vẫn bay, Bàn chân em nhỏ nhoi, Có anh dìu bước em về.
Dường như cơn gió qua, thổi nhẹ nhàng làm em bật khóc, Dường như em chẳng muốn đi cùng với anh chiều mưa, để bây giờ tiếng mưa làm anh tê tái.
[ĐK: ] Còn đó tiếng dế nỉ non, Còn đó con đường lá rơi, Phố buồn đêm đã khuya cùng chúng ta. Còn đó khúc hát dở dang, Còn đó môi mềm của em, Cõi đời như trống không chờ ánh dương.
Dường như em đã quên, Tình yêu hai chúng ta, Và anh không thể quên, Khẽ nụ cười lúc em về.
== DẠO NHẠC ==
Dường như cơn gió qua, thổi nhẹ nhàng làm em bật khóc, Dường như em chẳng muốn đi cùng với anh chiều mưa, để bây giờ tiếng mưa làm anh tê tái.
[ĐK: ] Còn đó tiếng dế nỉ non, Còn đó con đường lá rơi, Phố buồn đêm đã khuya cùng chúng ta. Còn đó khúc hát dở dang, Còn đó môi mềm của em, Cõi đời như trống không chờ ánh dương.
Dường như em đã quên, Tình yêu hai chúng ta, Và anh không thể quên, Khẽ nụ cười lúc em về.
* Và anh không thể quên, Khẽ nụ cười... lúc.. em.. về......
== HẾT BÀI ==
1. Dường như em đã quên,
Tình yêu hai chúng ta,
Từng đêm anh đắn đo,
Em giờ sao thế.
2. Dường như em đã quên,
Đường xưa mưa vẫn bay,
Bàn chân em nhỏ nhoi,
Có anh dìu bước em về.
Dường như cơn gió qua,
thổi nhẹ nhàng làm em bật khóc,
Dường như em chẳng muốn đi cùng với anh chiều mưa,
để bây giờ tiếng mưa làm anh tê tái.
[ĐK: ]
Còn đó tiếng dế nỉ non,
Còn đó con đường lá rơi,
Phố buồn đêm đã khuya cùng chúng ta.
Còn đó khúc hát dở dang,
Còn đó môi mềm của em,
Cõi đời như trống không chờ ánh dương.
3. Dường như em đã quên,
Tình yêu hai chúng ta,
Và anh không thể quên,
Khẽ nụ cười lúc em về.
Tình [Dm] yêu hai chúng ta
Từng [A7] đêm anh đắn [Dm] đo
[G] Em giờ sao [E7] thế
2. Dường [Am] như em đã quên
Đường [Dm] xưa mưa vẫn bay
Bàn [A7] chân em nhỏ [Dm] nhoi
[E7] Có anh dìu bước em [Am] về
T-[ĐK: ]
Dường [A7] như cơn gió [Dm] qua
thổi nhẹ [G] nhàng làm em bật [C] khóc
Dường [A] như em chẳng [A7] muốn đi cùng với [Dm] anh chiều [F] mưa
để bây [G] giờ tiếng mưa làm anh tê [E7] tái
[ĐK: ]
Còn [Am] đó tiếng dế nỉ [E] non
Còn [E7] đó con đường lá [Am] rơi
Phố [Dm] buồn đêm đã [G] khuya cùng chúng [C] ta [E7]
Còn [Am] đó khúc hát dở [E] dang
Còn [E7] đó môi mềm của [Am] em
Cõi [Dm] đời như trống [G] không chờ ánh [C] dương [E7]
3. Dường [Am] như em đã quên
Tình [Dm] yêu hai chúng ta
Và [A7] anh không thể [Dm] quên
[E7] Khẽ nụ cười lúc em [Am] về.