1. Mùa hè bâng khuâng, bâng quơ nỗi nhớ,
Những chiếc lá non vương trên cành cây khô,
Mùa hè bâng khuâng hoài, để tim xốn xang hoài, không
Và lòng ta bỗng như đang chờ bóng ai.
2. Cuộc tình bâng quơ, đến trong ngày bơ vơ,
Đem bao đớn đau cho tâm hồn ngây thơ,
Mùa hè đi qua rồi, tình yêu cũng qua rồi,
Chỉ còn nước mắt vương trên bờ môi.
[ĐK: ]
Vĩnh biệt mùa hè,
Mùa hè còn ấm môi hôn ai khi đêm về,
Vĩnh biệt mùa hè,
Mùa hè cho con tim ta biết bao say mê.
Vĩnh biệt tình đầu,
Tình đầu là cơn giông chợt qua mau qua mau,
Vĩnh biệt tình đầu,
Tình làm con tim ta đớn đau.
Những chiếc lá [C] non vương trên cành cây [F] khô
Mùa hè bâng [Dm] khuâng hoài, để tim xốn [Am] xang hoài
Và lòng ta [Bb] bỗng như [Gm] đang chờ bóng [C7] ai.
2. Cuộc tình bâng [F] quơ, đến trong ngày bơ [Bb] vơ
Đem bao đớn [C] đau cho tâm hồn ngây [F] thơ
Mùa hè đi [Dm] qua rồi, tình yêu cũng [Am] qua rồi
Chỉ còn nước [Bb] mắt [Gm] vương trên bờ [C7] môi.
[ĐK: ]
[F] Vĩnh biệt mùa [Bb] hè
Mùa hè còn [Gm] ấm môi hôn ai [C] khi đêm [F] về
[Gm] Vĩnh biệt mùa [C] hè
Mùa hè cho [Bb] con tim ta biết bao say [C7] mê.
[F] Vĩnh biệt tình [Bb] đầu
Tình đầu là cơn [Gm] giông chợt qua mau qua [Am] mau [D7]
[Gm] Vĩnh biệt tình [C] đầu
Tình làm con tim [Bb] ta [C7] đớn [F] đau.