Mùa thu về trên sông vắng anh ngắm mây thu buồn mênh mang, Mặt trời đổ muôn tia nắng, sao ngỡ như áo em mang năm xưa, Anh nhớ da em màu trắng và bàn chân bước trên thu vàng.
Dáng em đi dịu dàng, Tóc mây bay mơ màng, Mắt như trăng đêm rằm, nhìn trời vàng nhìn anh thoáng ly tan, Nhớ đôi môi như mộng, Những đêm vui không tận cùng, Ngắm sông thu lồng lộng, mà tình mình nằm trong gió mùa lạnh lùng.
[ĐK: ] Mùa thu nào cũng thế, rất nên thơ nhưng lại buồn, Tình đôi mình cũng thế, Say đắm nhưng rất cô đơn.
Em thấy chăng thu sang cho lá khô rơi ngập ngừng, Như áo em xưa vàng ngàn thương nhớ thêm bẽ bàng.
== DẠO NHẠC ==
Mùa thu về trên sông vắng anh ngắm mây thu buồn mênh mang, Mặt trời đổ muôn tia nắng, sao ngỡ như áo em mang năm xưa, Anh nhớ da em màu trắng và bàn chân bước trên thu vàng.
Dáng em đi dịu dàng, Tóc mây bay mơ màng, Mắt như trăng đêm rằm, nhìn trời vàng nhìn anh thoáng ly tan, Nhớ đôi môi như mộng, Những đêm vui không tận cùng, Ngắm sông thu lồng lộng, mà tình mình nằm trong gió mùa lạnh lùng.
[ĐK: ] Mùa thu nào cũng thế, rất nên thơ nhưng lại buồn, Tình đôi mình cũng thế, Say đắm nhưng rất cô đơn.
Em thấy chăng thu sang cho lá khô rơi ngập ngừng, Như áo em xưa vàng ngàn thương nhớ thêm bẽ bàng.
* Em thấy chăng thu sang cho lá khô rơi ngập ngừng, Như áo em xưa vàng ngàn thương nhớ thêm bẽ bàng. ** Em thấy chăng thu sang cho lá khô rơi ngập ngừng, Như áo em xưa vàng ngàn thương nhớ thêm bẽ.. bàng......
== HẾT BÀI ==
Mùa thu về trên sông vắng anh ngắm mây thu buồn mênh mang,
Mặt trời đổ muôn tia nắng, sao ngỡ như áo em mang năm xưa,
Anh nhớ da em màu trắng và bàn chân bước trên thu vàng.
Dáng em đi dịu dàng, Tóc mây bay mơ màng,
Mắt như trăng đêm rằm, nhìn trời vàng nhìn anh thoáng ly tan,
Nhớ đôi môi như mộng, Những đêm vui không tận cùng,
Ngắm sông thu lồng lộng, mà tình mình nằm trong gió mùa lạnh lùng.
[ĐK: ]
Mùa thu nào cũng thế, rất nên thơ nhưng lại buồn,
Tình đôi mình cũng thế, Say đắm nhưng rất cô đơn.
Em thấy chăng thu sang cho lá khô rơi ngập ngừng,
Như áo em xưa vàng ngàn thương nhớ thêm bẽ bàng.
--------------------
Compagnon dispa- ru, compagnon de mon âge
On était tous les deux, les deux yeux d'un vi- sage
Pourtant tu pars seul les nuits, au pays des yeux perdus
Comme vient la vie, Comme vient la mort
Tu étais ve- nu simplement comme on vient au port
Plus fort que l'a- mour, plus fort que la haine
Tu étais en moi, compagnon, comme un autre moi- même
Mais on t'a trou- vé, mort au coin d'une rue
Une nuit d'été, qui criait jusqu'aux nues
Par ton corps trou- é, ma peine vi- vante
A l'éterni- té, qui reste indiffé- rente
Compagnon de ma foi, compagnon d'espé- rances
Rien ne tuera en moi, ta secrète pré- sence
Elle est là comme un démen- ti, a l'ouvrage des fu- sils
Une part de moi, Est sur l'autre rive
Et passe avec toi,compagnon, l'heure déci- sive
* Quand je pense à toi, ma dou-leur a tort
Car tu vis en moi, par-delà la mort