Ai qua nơi ấy , phủ Thiên Trường Nghe tiếng người xưa vọng bốn phương Nhắc nhở cháu con quê Nam Định Giữ nền văn hiến của quê hương
Quê hương ta đó gian khó bao nhiêu Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu
== DẠO NHẠC ==
Ai qua nơi ấy , phủ Thiên Trường Nghe tiếng người xưa vọng bốn phương Nhắc nhở cháu con quê Nam Định Giữ nền văn hiến của quê hương
Quê hương ta đó gian khó bao nhiêu Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu
== HẾT BÀI ==
Ai qua nơi ấy , phủ Thiên Trường
Nghe tiếng người xưa vọng bốn phương
Nhắc nhở cháu con quê Nam Định
Giữ nền văn hiến của quê hương
Quê hương ta đó gian khó bao nhiêu
Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu
Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu
Mà sao ta thấy rất đẹp và đáng yêu
Nghe tiếng người [Dm] xưa vọng bốn [C] phương
Nhắc nhở cháu [Dm] con quê Nam [Am] Định
Giữ nền văn [G] hiến của quê [Am] hương
Quê hương ta [F] đó gian khó bao [Am] nhiêu
Mà sao ta [F] thấy rất [G] đẹp và đáng [C] yêu
Mà sao ta [Am] thấy rất đẹp và đáng [Dm] yêu
Mà sao ta [G] thấy rất đẹp và đáng [Am] yêu