Thương Về Gò Công

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Hoàng Oanh: G
  • Phương Dung: G
  • Trí Nhân: C#

Nhớ nhung ôi thiết tha vùng đất quê hương mình Quê tôi Gò Công đẹp xinh như gấm hoa Còn biết bao nhiêu tình.

Ôi quê mình đẹp sao xứng danh địa linh Dòng sơn quy đất lành bia đá còn ghi

Gò Công ơi, ai về nhớ mãi trong lòng Mênh mong đám lá tối trời mênh mông Gò Công đất quý là đây Phong thuỷ hợp nhất nơi này quê tôi.

Gò Công, nước chảy xuôi dòng Qua sông Cửa Tiểu, qua Bình Luông Đông Gò Công, nước chảy miên man Qua sông Cửa Đại, nối liền Tiền Giang

Nắng trưa lên rất cao ngoài xóm đi vào Đi ngang bờ ao, gặp em đang hái cau để má ăn trầu.

Ai qua Gò Công mà không ghé thăm chợ dinh Để nghe tiếng hò cô gái ngoài kinh Hò ơi, em là con gái xứ Gò Quanh năm sông vắng đưa đò nuôi me Nhà em ở xóm giòng tre Anh về nhớ ghé thăm mẹ thăm em.

== DẠO NHẠC ==

Nhớ nhung ôi thiết tha vùng đất quê hương mình Quê tôi Gò Công đẹp xinh như gấm hoa Còn biết bao nhiêu tình.

Ôi quê mình đẹp sao xứng danh địa linh Dòng sơn quy đất lành bia đá còn ghi

Gò Công ơi, ai về nhớ mãi trong lòng Mênh mong đám lá tối trời mênh mông Gò Công đất quý là đây Phong thuỷ hợp nhất nơi này quê tôi.

Gò Công, nước chảy xuôi dòng Qua sông Cửa Tiểu, qua Bình Luông Đông Gò Công, nước chảy miên man Qua sông Cửa Đại, nối liền Tiền Giang

Nắng trưa lên rất cao ngoài xóm đi vào Đi ngang bờ ao, gặp em đang hái cau để má ăn trầu.

Ai qua Gò Công mà không ghé thăm chợ dinh Để nghe tiếng hò cô gái ngoài kinh Hò ơi, em là con gái xứ Gò Quanh năm sông vắng đưa đò nuôi me Nhà em ở xóm giòng tre Anh về nhớ ghé thăm mẹ thăm em.

== HẾT BÀI ==

Nhớ nhung ôi thiết tha vùng đất quê hương mình
Quê tôi Gò Công đẹp xinh như gấm hoa
Còn biết bao nhiêu tình.

Ôi quê mình đẹp sao xứng danh địa linh
Dòng sơn quy đất lành bia đá còn ghi

Gò Công ơi, ai về nhớ mãi trong lòng
Mênh mong đám lá tối trời mênh mông
Gò Công đất quý là đây
Phong thuỷ hợp nhất nơi này quê tôi.

Gò Công, nước chảy xuôi dòng
Qua sông Cửa Tiểu, qua Bình Luông Đông
Gò Công, nước chảy miên man
Qua sông Cửa Đại, nối liền Tiền Giang

Nắng trưa lên rất cao ngoài xóm đi vào
Đi ngang bờ ao, gặp em đang hái cau để má ăn trầu.

Ai qua Gò Công mà không ghé thăm chợ dinh
Để nghe tiếng hò cô gái ngoài kinh
Hò ơi, em là con gái xứ Gò
Quanh năm sông vắng đưa đò nuôi me
Nhà em ở xóm giòng tre
Anh về nhớ ghé thăm mẹ thăm em.

[G] Nhớ nhung ôi thiết [D] tha vùng đất quê hương [G] mình
Quê tôi Gò Công đẹp [C] xinh như gấm [D] hoa
Còn biết bao nhiêu [G] tình.

Ôi quê mình đẹp [C] sao xứng danh địa [G] linh
Dòng sơn [D] quy đất [C] lành bia [D] đá còn [G] ghi

Gò [C] Công ơi, ai [G] về nhớ mãi trong [Am] lòng
Mênh mong đám [Bm] lá tối trời mênh [Am] mông
Gò [C] Công đất quý là [Am] đây
Phong thuỷ hợp [D] nhất nơi này quê [G] tôi.

Gò [Am] Công, nước chảy xuôi [Bm] dòng
Qua sông Cửa [Am] Tiểu, qua Bình Luông [C] Đông [Bm]
Gò [Am] Công, nước chảy miên [D] man
Qua sông Cửa [Am] Đại, nối [D] liền Tiền [G] Giang

Nắng trưa lên rất [D] cao ngoài xóm đi [G] vào
Đi ngang bờ [C] ao, gặp em đang hái [D] cau để má ăn [G] trầu.

Ai qua Gò [C] Công mà không ghé thăm chợ [G] dinh
Để [D] nghe tiếng [C] hò cô [D] gái ngoài [G] kinh
Hò [C] ơi, em [G] là con gái xứ [Am] Gò
Quanh năm sông [Bm] vắng đưa đò nuôi [Am] me
Nhà em ở [C] xóm giòng [Am] tre
Anh về nhớ [D] ghé thăm mẹ thăm [G] em.