Thu đến mang lá vàng, tình anh tô khắp yêu thương Thu đến trong tiếng đàn, dịu dàng khi sương chiều xuống Anh nhớ chăng những ngày, mộng mơ soi nắng quê hương Nay đã xa vắng rồi, kỷ niệm xưa mãi vấn vương.
Hoa lá nghiêng bóng thềm, người ơi thu đã bao thu Cho núi sông cách trở, lòng tôi không quên mùa cũ Theo áng mây cuối trời, hoàng hôn trôi lắng tâm tư Đôi bóng in gót nhỏ, về trên lối cũ đường xưa.
[ĐK: ] Cánh chim lạc hướng đời Anh có nhớ về bao mùa thu lá rơi Biết chăng bóng mẹ khóc thương, mắt mờ vẫn rưng rưng Vì nhiều đêm chờ trông, đã mấy thu qua.
Vắng anh xóm làng bừng lên đời sống yên vui Đây những tia nắng vàng, một mùa yêu thương ngập lối Tha thiết trong tiếng đàn, nụ cười khóe mắt xa xôi Thu đã mang đến rồi, màu hoa thương nhớ người ơi.
== DẠO NHẠC ==
Thu đến mang lá vàng, tình anh tô khắp yêu thương Thu đến trong tiếng đàn, dịu dàng khi sương chiều xuống Anh nhớ chăng những ngày, mộng mơ soi nắng quê hương Nay đã xa vắng rồi, kỷ niệm xưa mãi vấn vương.
Hoa lá nghiêng bóng thềm, người ơi thu đã bao thu Cho núi sông cách trở, lòng tôi không quên mùa cũ Theo áng mây cuối trời, hoàng hôn trôi lắng tâm tư Đôi bóng in gót nhỏ, về trên lối cũ đường xưa.
[ĐK: ] Cánh chim lạc hướng đời Anh có nhớ về bao mùa thu lá rơi Biết chăng bóng mẹ khóc thương, mắt mờ vẫn rưng rưng Vì nhiều đêm chờ trông, đã mấy thu qua.
Vắng anh xóm làng bừng lên đời sống yên vui Đây những tia nắng vàng, một mùa yêu thương ngập lối Tha thiết trong tiếng đàn, nụ cười khóe mắt xa xôi Thu đã mang đến rồi, màu hoa thương nhớ người ơi.
== HẾT BÀI ==
1. Thu đến mang lá vàng, tình anh tô khắp yêu thương
Thu đến trong tiếng đàn, dịu dàng khi sương chiều xuống
Anh nhớ chăng những ngày, mộng mơ soi nắng quê hương
Nay đã xa vắng rồi, kỷ niệm xưa mãi vấn vương.
2. Hoa lá nghiêng bóng thềm, người ơi thu đã bao thu
Cho núi sông cách trở, lòng tôi không quên mùa cũ
Theo áng mây cuối trời, hoàng hôn trôi lắng tâm tư
Đôi bóng in gót nhỏ, về trên lối cũ đường xưa.
[ĐK: ]
Cánh chim lạc hướng đời
Anh có nhớ về bao mùa thu lá rơi
Biết chăng bóng mẹ khóc thương, mắt mờ vẫn rưng rưng
Vì nhiều đêm chờ trông, đã mấy thu qua.
3. Vắng anh xóm làng bừng lên đời sống yên vui
Đây những tia nắng vàng, một mùa yêu thương ngập lối
Tha thiết trong tiếng đàn, nụ cười khóe mắt xa xôi
Thu đã mang đến rồi, màu hoa thương nhớ người ơi.
Thu đến trong tiếng [G] đàn, dịu dàng khi sương chiều [C] xuống
Anh nhớ chăng những [F] ngày, mộng [Dm] mơ soi nắng quê [C] hương
[A7] Nay đã xa vắng [Dm] rồi, kỷ [D7] niệm xưa mãi vấn [G7] vương.
2. Hoa lá nghiêng bóng [C] thềm, người ơi thu đã bao [Dm] thu
Cho núi sông cách [G] trở, lòng tôi không quên mùa [C] cũ
Theo áng mây cuối [F] trời, hoàng [Dm] hôn trôi lắng tâm [C] tư
[A7] Đôi bóng in gót [Dm] nhỏ, về [G7] trên lối cũ đường [C] xưa.
[ĐK: ]
[Am] Cánh [Em] chim lạc hướng [Am] đời
[A7] Anh có nhớ [Dm] về bao [G] mùa thu lá [C] rơi [A7]
Biết [Dm] chăng bóng mẹ khóc [A7] thương, mắt mờ vẫn [D7] rưng rưng
Vì nhiều đêm chờ [G7] trông, đã mấy thu qua.
3. Vắng anh xóm [C] làng bừng lên đời sống yên [Dm] vui
Đây những tia nắng [G] vàng, một mùa yêu thương ngập [C] lối
Tha thiết trong tiếng [F] đàn, nụ [Dm] cười khóe mắt xa [C] xôi
[A7] Thu đã mang đến [Dm] rồi, màu [G7] hoa thương nhớ người [C] ơi.