Đành xem như cơn gió chưa qua chưa biết đến nhau mình chưa bắt đầu
Suốt những năm tháng ấy, đã làm phiền em từ nay sẽ không như vậy.
Nếu như anh được trời ban cho phép màu quay ngược thời gian
Anh vẫn sẽ làm như vậy vẫn yêu em không một lời than
Anh vẫn nhơ hôm đó lần đầu mà em ghé ngang
Anh đã biết mình rung động biết con tim này đã xốn xang.
Anh vẫn sẽ như thế anh vẫn sẽ yêu em
Anh vẫn sẽ vui vê dù biết rằng chẳng bao nhiêu đêm
Hạnh phúc này tuy không dài nhưng anh chấp nhận tất cả
Cùng bên nhau đoạn đường ngắn dù đích đến là rất xa.
Anh sẽ không hề trách em, cũng không hề hận
Dù rằng đôi lúc yếu lòng, ước gì em kề cận
Sài Gòn đêm nay có bão Anh lại nhớ em nữa rồi
Xin gói những điều phiền não, đem gửi vào những hạt mưa trôi.
Đành xem như cơn gió chưa qua chưa biết đến nhau mình chưa bắt đầu
Suốt những năm tháng ấy, đã làm phiền em từ nay sẽ không như vậy
Cuồng điên yêu bất chấp yêu đến cố chấp sau cùng chẳng còn "chúng ta"
Lạ thay sau chia tay, anh thích cô đơn thế này.
Đừng lo cho anh, mưa cũng sắp ngừng rơi
Hình như nó cuốn kỷ niệm, rồi phân phát từng nơi
Nên giờ trong anh trống rỗng, chẳng còn cảm xúc gì
Chỉ còn vài ba câu hát viết trên cây bút chì.
Tự nhủ đây là lần cuối, mà anh phải nhắc tên em
Con người chứ đâu phải gỗ mà vết sẹo cứ khắc lên thêm
Sáng đến đêm, trong đầu anh không còn gì khác
Chỉ là những rối ren, mà chính anh không thể kiểm soát.
Em yên tâm đi, anh sẽ chẳng phiền em nữa
Những năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
Khóa chặt nó đặt cho nó một cái tên
Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
Em yên tâm đi, anh sẽ chẳng phiền em nữa
Những năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
Khóa chặt nó đặt cho nó một cái tên
Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
Em yên tâm đi, anh sẽ chẳng phiền em nữa
Những năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
Khóa chặt nó đặt cho nó một cái tên
Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
Em yên tâm đi, anh sẽ chẳng phiền em nữa
Những năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
Khóa chặt nó đặt cho nó một cái tên
Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
Bao nhiêu thề nguyện chúng ta biết trước mình đừng nói ra
Trao nhau ngàn lời hứa, cũng chỉ để dư thừa giá như vẫn còn giá như.
Đành xem như cơn gió chưa qua chưa biết đến nhau mình chưa bắt đầu
Suốt những năm tháng ấy, đã làm phiền em từ nay sẽ không như vậy
Cuồng điên yêu bất chấp yêu đến cố chấp sau cùng chẳng còn "chúng ta"
Lạ thay sau chia tay, anh thích cô đơn thế này.
Suốt những [F] năm tháng ấy, đã [E7] làm phiền em từ [Am] nay sẽ không như vậy.
Nếu [F] như anh được trời ban cho phép [E7] màu quay ngược thời gian
Anh [Am] vẫn sẽ làm như vậy vẫn yêu em không một lời than
Anh [F] vẫn nhơ hôm đó lần [E7] đầu mà em ghé ngang
Anh [Am] đã biết mình rung động biết con tim này đã xốn xang.
Anh [F] vẫn sẽ như thế anh [E7] vẫn sẽ yêu em
Anh [Am] vẫn sẽ vui vê dù biết rằng chẳng bao nhiêu đêm
Hạnh [F] phúc này tuy không dài nhưng anh [E7] chấp nhận tất cả
Cùng [Am] bên nhau đoạn đường ngắn dù đích đến là rất xa.
Anh [F] sẽ không hề trách em, cũng [E7] không hề hận
Dù [Am] rằng đôi lúc yếu lòng, ước gì em kề cận
Sài [F] Gòn đêm nay có bão Anh lại [E7] nhớ em nữa rồi
Xin [Am] gói những điều phiền não, đem gửi vào những hạt mưa trôi.
Đành xem [F] như cơn gió chưa [E7] qua chưa biết đến [Am] nhau mình chưa bắt đầu
Suốt những [F] năm tháng ấy, đã [E7] làm phiền em từ [Am] nay sẽ không như vậy
Cuồng điên [F] yêu bất chấp yêu [E7] đến cố chấp sau [Am] cùng chẳng còn "chúng ta"
Lạ thay [F] sau chia tay, anh [E7] thích cô đơn thế [Am] này.
Đừng [F] lo cho anh, mưa cũng [E7] sắp ngừng rơi
Hình [Am] như nó cuốn kỷ niệm, rồi phân phát từng nơi
Nên [F] giờ trong anh trống rỗng, chẳng còn [E7] cảm xúc gì
Chỉ [Am] còn vài ba câu hát viết trên cây bút chì.
Tự [F] nhủ đây là lần cuối, mà anh [E7] phải nhắc tên em
Con [Am] người chứ đâu phải gỗ mà vết sẹo cứ khắc lên thêm
[F] Sáng đến đêm, trong đầu [E7] anh không còn gì khác
[Am] Chỉ là những rối ren, mà chính anh không thể kiểm soát.
Em [F] yên tâm đi, anh sẽ [E7] chẳng phiền em nữa
Những [Am] năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
[F] Khóa chặt nó đặt cho [E7] nó một cái tên
[Am] Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
Em [F] yên tâm đi, anh sẽ [E7] chẳng phiền em nữa
Những [Am] năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
[F] Khóa chặt nó đặt cho [E7] nó một cái tên
[Am] Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
Em [F] yên tâm đi, anh sẽ [E7] chẳng phiền em nữa
Những [Am] năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
[F] Khóa chặt nó đặt cho [E7] nó một cái tên
[Am] Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
Em [F] yên tâm đi, anh sẽ [E7] chẳng phiền em nữa
Những [Am] năm tháng qua, anh sẽ cố để lại sau cửa
[F] Khóa chặt nó đặt cho [E7] nó một cái tên
[Am] Gọi nó là gì nhỉ chắc gọi là "những thứ phải quên".
[F] Bao nhiêu thề nguyện chúng [E7] ta [Am] biết trước mình đừng nói ra
[F] Trao nhau ngàn lời hứa, [E7] cũng chỉ để dư thừa [Am] giá như vẫn còn giá như.
Đành xem [F] như cơn gió chưa [E7] qua chưa biết đến [Am] nhau mình chưa bắt đầu
Suốt những [F] năm tháng ấy, đã [E7] làm phiền em từ [Am] nay sẽ không như vậy
Cuồng điên [F] yêu bất chấp yêu [E7] đến cố chấp sau [Am] cùng chẳng còn "chúng ta"
Lạ thay [F] sau chia tay, anh [E7] thích cô đơn thế [Am] này.