Khi mà ngây thơ không còn nguyên, thì tìm đâu ra bình yên Nốc thêm viên để xua cơn noid, chân đi tìm sự vô điều kiện Thấy được nhiều thứ cần kiêng, cố gắng cho đến lúc nằm yên Không mở lòng một cách tuỳ tiện, không để thứ không đáng làm phiền
Verse 1 ... Nhớ lại những lúc mà còn nhỏ, thế giới này thật đẹp Việc cho, việc nhận, vốn không cần phải ghi chép Cho đi vì mình yêu, nhận lại dù không đòi, trao ai cũng như vậy Không biết thế nào xấu, thế nào là cao đẹp, đơn giản là tình yêu thuần khiết Hay tại tao lớn quá nhanh, tâm hồn đang héo mòn dần Đã từ bao giờ khi con tim và lý trí chia hai, rồi không còn thân Đã từ bao giờ tao đa nghi với mọi thứ, niềm vui kia không còn cần Đã từ bao giờ tao lại trở nên khô cằn đến như này, nụ cười kia không còn phần
Chorus Hay là tại tao, tại mày, tại đời? Tao cũng không biết Hay là tại tao, tại mày, tại đời?
Verse 2 Ah, sự vô điều kiện từng trong tao, nay lại thành có điều kiện Tao cần điều kiện để có thể gặp một người Có thể đặt niềm tin vào một người Có thể làm việc cùng một người Có thể chia sẻ cho một người Và có thể để đi cùng với một người
Chorus Hay là tại tao tại mày tại đời? Tao cũng không biết Hay là tại tao tại mày tại đời? Tao cũng không biết
Outro Khi mà ngây thơ không còn nguyên, thì tìm đâu ra bình yên Nốc thêm viên để xua cơn noid, chân đi tìm sự vô điều kiện Thấy được nhiều thứ cần kiêng, cố gắng cho đến lúc nằm yên Không mở lòng một cách tuỳ tiện, không để thứ không đáng làm phiền
== DẠO NHẠC ==
Khi mà ngây thơ không còn nguyên, thì tìm đâu ra bình yên Nốc thêm viên để xua cơn noid, chân đi tìm sự vô điều kiện Thấy được nhiều thứ cần kiêng, cố gắng cho đến lúc nằm yên Không mở lòng một cách tuỳ tiện, không để thứ không đáng làm phiền
Verse 1 ... Nhớ lại những lúc mà còn nhỏ, thế giới này thật đẹp Việc cho, việc nhận, vốn không cần phải ghi chép Cho đi vì mình yêu, nhận lại dù không đòi, trao ai cũng như vậy Không biết thế nào xấu, thế nào là cao đẹp, đơn giản là tình yêu thuần khiết Hay tại tao lớn quá nhanh, tâm hồn đang héo mòn dần Đã từ bao giờ khi con tim và lý trí chia hai, rồi không còn thân Đã từ bao giờ tao đa nghi với mọi thứ, niềm vui kia không còn cần Đã từ bao giờ tao lại trở nên khô cằn đến như này, nụ cười kia không còn phần
Chorus Hay là tại tao, tại mày, tại đời? Tao cũng không biết Hay là tại tao, tại mày, tại đời?
Verse 2 Ah, sự vô điều kiện từng trong tao, nay lại thành có điều kiện Tao cần điều kiện để có thể gặp một người Có thể đặt niềm tin vào một người Có thể làm việc cùng một người Có thể chia sẻ cho một người Và có thể để đi cùng với một người
Chorus Hay là tại tao tại mày tại đời? Tao cũng không biết Hay là tại tao tại mày tại đời? Tao cũng không biết
Outro Khi mà ngây thơ không còn nguyên, thì tìm đâu ra bình yên Nốc thêm viên để xua cơn noid, chân đi tìm sự vô điều kiện Thấy được nhiều thứ cần kiêng, cố gắng cho đến lúc nằm yên Không mở lòng một cách tuỳ tiện, không để thứ không đáng làm phiền
== HẾT BÀI ==
Khi mà ngây thơ không còn nguyên, thì tìm đâu ra bình yên
Nốc thêm viên để xua cơn noid, chân đi tìm sự vô điều kiện
Thấy được nhiều thứ cần kiêng, cố gắng cho đến lúc nằm yên
Không mở lòng một cách tuỳ tiện, không để thứ không đáng làm phiền
Verse 1
... Nhớ lại những lúc mà còn nhỏ, thế giới này thật đẹp
Việc cho, việc nhận, vốn không cần phải ghi chép
Cho đi vì mình yêu, nhận lại dù không đòi, trao ai cũng như vậy
Không biết thế nào xấu, thế nào là cao đẹp, đơn giản là tình yêu thuần khiết
Hay tại tao lớn quá nhanh, tâm hồn đang héo mòn dần
Đã từ bao giờ khi con tim và lý trí chia hai, rồi không còn thân
Đã từ bao giờ tao đa nghi với mọi thứ, niềm vui kia không còn cần
Đã từ bao giờ tao lại trở nên khô cằn đến như này, nụ cười kia không còn phần
Chorus
Hay là tại tao, tại mày, tại đời?
Tao cũng không biết
Hay là tại tao, tại mày, tại đời?
Verse 2
Ah, sự vô điều kiện từng trong tao, nay lại thành có điều kiện
Tao cần điều kiện để có thể gặp một người
Có thể đặt niềm tin vào một người
Có thể làm việc cùng một người
Có thể chia sẻ cho một người
Và có thể để đi cùng với một người
Chorus
Hay là tại tao tại mày tại đời?
Tao cũng không biết
Hay là tại tao tại mày tại đời?
Tao cũng không biết
Outro
Khi mà ngây thơ không còn nguyên, thì tìm đâu ra bình yên
Nốc thêm viên để xua cơn noid, chân đi tìm sự vô điều kiện
Thấy được nhiều thứ cần kiêng, cố gắng cho đến lúc nằm yên
Không mở lòng một cách tuỳ tiện, không để thứ không đáng làm phiền
[F#m] [G] [D] [A]
[Bm] [G] [D] [A]
[Bm] [G] [D] [A]
[Bm] [G] [D] [A] [Bm]
Vòng hợp âm: [G] [D] [A] [Bm]
[G] Khi mà ngây thơ không còn nguyên, [D] thì tìm đâu ra bình yên
[A] Nốc thêm viên để xua cơn [Bm] noid, chân đi tìm sự vô điều kiện
[G] Thấy được nhiều thứ cần kiêng, [D] cố gắng cho đến lúc nằm yên
[A] Không mở lòng một cách tuỳ tiện, [Bm] không để thứ không đáng làm phiền
Verse 1
[G] ... Nhớ lại những lúc mà còn [D] nhỏ, thế giới này thật [A] đẹp
Việc cho, việc [Bm] nhận, vốn không cần phải ghi [G] chép
Cho đi vì mình [D] yêu, nhận lại dù không đòi, trao ai cũng như [A] vậy
Không biết thế nào xấu, thế nào là cao [Bm] đẹp, đơn giản là tình yêu thuần khiết
[G] Hay tại tao lớn quá nhanh, [D] tâm hồn đang héo mòn dần
[A] Đã từ bao giờ khi con tim và lý [Bm] trí chia hai, rồi không còn [G] thân
Đã từ bao giờ tao đa nghi với mọi [D] thứ, niềm vui kia không còn [A] cần
Đã từ bao giờ tao lại trở nên khô [Bm] cằn đến như này, nụ cười kia không còn [G] phần
Chorus
Hay là [D] tại tao, [A] tại mày, [Bm] tại đời?
Tao cũng không [G] biết
Hay là [D] tại tao, [A] tại mày,[Bm] tại đời?
Verse 2
Ah, [G] sự vô điều kiện từng trong tao, [D] nay lại thành có điều kiện
[A] Tao cần điều kiện để có thể gặp một [Bm] người
Có thể đặt niềm tin vào một [G] người
Có thể làm việc cùng một [D] người
Có thể chia sẻ cho một [A] người
Và có thể để đi cùng với một [Bm] người
Chorus
[G] Hay là [D] tại tao [A] tại mày [Bm] tại đời?
Tao cũng không [G] biết
Hay là [D] tại tao [A] tại mày [Bm] tại đời?
Tao cũng không [G] biết
Outro
Khi mà ngây thơ không còn nguyên, [D] thì tìm đâu ra bình yên
[A] Nốc thêm viên để xua cơn [Bm] noid, chân đi tìm sự vô điều kiện
[G] Thấy được nhiều thứ cần kiêng, [D] cố gắng cho đến lúc nằm yên
[A] Không mở lòng một cách tuỳ tiện, [Bm] không để thứ không đáng làm phiền