[ĐK: ] Dẫu biết rằng người chẳng yêu em mà em vẫn chẳng thể quên anh Để bây giờ ngồi khóc trong đêm anh nào hay biết Dẫu biết rằng người chẳng yêu em, mà em vẫn cứ mãi si mê Em chẳng thể ngừng nhớ anh làm sao để quên
Gặp gỡ rồi chia ly, mang vấn vương một đời Ta đã từng hứa bên nhau không bao giờ xa cách Có đôi lần người cho em mang giấc mơ hy vọng Tưởng như chẳng thể nào cách xa muôn trùng mây
Thế nhưng giờ người ra đi để mình em lẻ loi Ôm nỗi buồn và nỗi cô đơn anh nào hay biết Ngước lên trời hỏi mây xanh trên thế gian bao người. Cớ sao lòng này chỉ nhớ mong riêng mình anh
[ĐK: ] Dẫu biết rằng người chẳng yêu em mà em vẫn chẳng thể quên anh Để bây giờ ngồi khóc trong đêm anh nào hay biết Dẫu biết rằng người chẳng yêu em,mà em vẫn cứ mãi si mê Em chẳng thể ngừng nhớ anh làm sao để quên
== DẠO NHẠC ==
[ĐK: ] Dẫu biết rằng người chẳng yêu em mà em vẫn chẳng thể quên anh Để bây giờ ngồi khóc trong đêm anh nào hay biết Dẫu biết rằng người chẳng yêu em, mà em vẫn cứ mãi si mê Em chẳng thể ngừng nhớ anh làm sao để quên
Gặp gỡ rồi chia ly, mang vấn vương một đời Ta đã từng hứa bên nhau không bao giờ xa cách Có đôi lần người cho em mang giấc mơ hy vọng Tưởng như chẳng thể nào cách xa muôn trùng mây
Thế nhưng giờ người ra đi để mình em lẻ loi Ôm nỗi buồn và nỗi cô đơn anh nào hay biết Ngước lên trời hỏi mây xanh trên thế gian bao người. Cớ sao lòng này chỉ nhớ mong riêng mình anh
[ĐK: ] Dẫu biết rằng người chẳng yêu em mà em vẫn chẳng thể quên anh Để bây giờ ngồi khóc trong đêm anh nào hay biết Dẫu biết rằng người chẳng yêu em,mà em vẫn cứ mãi si mê Em chẳng thể ngừng nhớ anh làm sao để quên
== HẾT BÀI ==
[ĐK: ] Dẫu biết rằng người chẳng yêu em mà em vẫn chẳng thể quên anh
Để bây giờ ngồi khóc trong đêm anh nào hay biết
Dẫu biết rằng người chẳng yêu em, mà em vẫn cứ mãi si mê
Em chẳng thể ngừng nhớ anh làm sao để quên
Gặp gỡ rồi chia ly, mang vấn vương một đời
Ta đã từng hứa bên nhau không bao giờ xa cách
Có đôi lần người cho em mang giấc mơ hy vọng
Tưởng như chẳng thể nào cách xa muôn trùng mây
Thế nhưng giờ người ra đi để mình em lẻ loi
Ôm nỗi buồn và nỗi cô đơn anh nào hay biết
Ngước lên trời hỏi mây xanh trên thế gian bao người.
Cớ sao lòng này chỉ nhớ mong riêng mình anh
[ĐK: ] Dẫu biết rằng người chẳng yêu em mà em vẫn chẳng thể quên anh
Để bây giờ ngồi khóc trong đêm anh nào hay biết
Dẫu biết rằng người chẳng yêu em,mà em vẫn cứ mãi si mê
Em chẳng thể ngừng nhớ anh làm sao để quên
[ĐK: ] Dẫu biết [Bb] rằng người chẳng yêu [C] em mà em [Am] vẫn chẳng thể quên [Dm] anh
Để bây [Bb] giờ ngồi khóc trong [C] đêm anh nào hay [F] biết
Dẫu biết [Bb] rằng người chẳng yêu [C] em, mà em [Am] vẫn cứ mãi si [Dm] mê
Em chẳng [Bb] thể ngừng nhớ [C] anh làm sao để [Dm] quên
[Bb][C]-[Am][Dm]-[Bb][C][Dm]
[Bb][C]-[Am][Dm]-[Bb][C][Dm]
Gặp [Bb] gỡ rồi chia [C] ly, [Am] mang vấn vương một [Dm] đời
Ta đã [Bb] từng hứa bên [C] nhau không bao giờ xa [F] cách
Có đôi [Bb] lần người cho [C] em [Am] mang giấc mơ hy [Dm] vọng
Tưởng như [Bb] chẳng thể nào cách [C] xa muôn trùng [Dm] mây
Thế nhưng [Bb] giờ người ra [C] đi [Am] để mình em lẻ [Dm] loi
Ôm nỗi [Bb] buồn và nỗi cô [C] đơn anh nào hay [F] biết
Ngước lên [Bb] trời hỏi mây [C] xanh [Am] trên thế gian bao [Dm] người.
Cớ sao [Bb] lòng này chỉ nhớ [Bb] mong riêng mình [Dm] anh
[ĐK: ] Dẫu biết [Bb] rằng người chẳng yêu [C] em mà em [Am] vẫn chẳng thể quên [Dm] anh
Để bây [Bb] giờ ngồi khóc trong [C] đêm anh nào hay [F] biết
Dẫu biết [Bb] rằng người chẳng yêu [C] em,mà em [Am] vẫn cứ mãi si [Dm] mê
Em chẳng [Bb] thể ngừng nhớ [C] anh làm sao để [Dm] quên