Vốn là chị tôi đương thời son sắc nuôi mơ mộng Có người về thăm đem lòng thương hứa mang trầu cau Chị thương người nên say đắm đợi tơ hồng se duyên thắm Có nào ngờ đâu người ta đi mãi chưa lần về thăm.
Vốn nhà cạnh bên hơn mười năm vấn vương đợi chờ Sáng dậy bầy em i tờ đêm tối anh làm thơ Chị thương người nên dang dở anh thương chị nên bỏ lỡ Chuyến đò tình trôi nhờ con lái đẩy anh và chị thôi.
Anh hai nói thương chị sao lời thương buồn lời thơ Ảnh thương mến thương chân thành mà chị chờ ai cớ sao làm ngơ Anh hai nối dây tơ lại cho duyên tình từ đây trổ hoa Chị quên mối duyên lỡ làng tiếc chi muộn màng người dưng đã xa.
Anh hai trắng đêm ghi trọn bao lời tâm tình vào thơ Chị hai cũng ôm mong chờ làm bạc màu đi tóc xanh ngày xưa Qua sông nắng mưa bao lượt nhưng sông tình đò dang khó đưa Người chưa đáp câu thương mình bởi câu chung tình ngàn năm khó phai.
Bớ chị hai ơi (bớ chị hai ơi) bớ anh hai hờ (bớ anh hai hờ) Ở gần không thương chờ ai xứ xa Anh hai nối dây tơ lại cho duyên tình từ đây trổ hoa Chị quên mối duyên lỡ làng tiếc chi muộn màng người dưng đã xa.
Chị hai ơi đứng ở bên này sông chị có nghe phía bên kia rền vang pháo hồng Chị hai ơi đá đã đơm thành bông mà chị vẫn chưa biết anh hai chờ mong phải không.
== DẠO NHẠC ==
Vốn là chị tôi đương thời son sắc nuôi mơ mộng Có người về thăm đem lòng thương hứa mang trầu cau Chị thương người nên say đắm đợi tơ hồng se duyên thắm Có nào ngờ đâu người ta đi mãi chưa lần về thăm.
Vốn nhà cạnh bên hơn mười năm vấn vương đợi chờ Sáng dậy bầy em i tờ đêm tối anh làm thơ Chị thương người nên dang dở anh thương chị nên bỏ lỡ Chuyến đò tình trôi nhờ con lái đẩy anh và chị thôi.
Anh hai nói thương chị sao lời thương buồn lời thơ Ảnh thương mến thương chân thành mà chị chờ ai cớ sao làm ngơ Anh hai nối dây tơ lại cho duyên tình từ đây trổ hoa Chị quên mối duyên lỡ làng tiếc chi muộn màng người dưng đã xa.
Anh hai trắng đêm ghi trọn bao lời tâm tình vào thơ Chị hai cũng ôm mong chờ làm bạc màu đi tóc xanh ngày xưa Qua sông nắng mưa bao lượt nhưng sông tình đò dang khó đưa Người chưa đáp câu thương mình bởi câu chung tình ngàn năm khó phai.
Bớ chị hai ơi (bớ chị hai ơi) bớ anh hai hờ (bớ anh hai hờ) Ở gần không thương chờ ai xứ xa Anh hai nối dây tơ lại cho duyên tình từ đây trổ hoa Chị quên mối duyên lỡ làng tiếc chi muộn màng người dưng đã xa.
Chị hai ơi đứng ở bên này sông chị có nghe phía bên kia rền vang pháo hồng Chị hai ơi đá đã đơm thành bông mà chị vẫn chưa biết anh hai chờ mong phải không.
== HẾT BÀI ==
Vốn là chị tôi đương thời son sắc nuôi mơ mộng
Có người về thăm đem lòng thương hứa mang trầu cau
Chị thương người nên say đắm đợi tơ hồng se duyên thắm
Có nào ngờ đâu người ta đi mãi chưa lần về thăm.
Vốn nhà cạnh bên hơn mười năm vấn vương đợi chờ
Sáng dậy bầy em i tờ đêm tối anh làm thơ
Chị thương người nên dang dở anh thương chị nên bỏ lỡ
Chuyến đò tình trôi nhờ con lái đẩy anh và chị thôi.
Anh hai nói thương chị sao lời thương buồn lời thơ
Ảnh thương mến thương chân thành mà chị chờ ai cớ sao làm ngơ
Anh hai nối dây tơ lại cho duyên tình từ đây trổ hoa
Chị quên mối duyên lỡ làng tiếc chi muộn màng người dưng đã xa.
Anh hai trắng đêm ghi trọn bao lời tâm tình vào thơ
Chị hai cũng ôm mong chờ làm bạc màu đi tóc xanh ngày xưa
Qua sông nắng mưa bao lượt nhưng sông tình đò dang khó đưa
Người chưa đáp câu thương mình bởi câu chung tình ngàn năm khó phai.
Bớ chị hai ơi (bớ chị hai ơi) bớ anh hai hờ (bớ anh hai hờ)
Ở gần không thương chờ ai xứ xa
Anh hai nối dây tơ lại cho duyên tình từ đây trổ hoa
Chị quên mối duyên lỡ làng tiếc chi muộn màng người dưng đã xa.
Chị hai ơi đứng ở bên này sông chị có nghe phía bên kia rền vang pháo hồng
Chị hai ơi đá đã đơm thành bông mà chị vẫn chưa biết anh hai chờ mong phải không.
Có người về [Dm] thăm đem lòng [C] thương hứa mang trầu [Dm] cau
[Bb] Chị thương người nên [Gm] say [F] đắm [Dm] đợi tơ hồng se [Gm] duyên thắm
Có nào ngờ [C] đâu người ta đi [Gm] mãi chưa [Bb] lần về [D7] thăm.
Vốn [Gm] nhà cạnh [Dm] bên hơn mười [C] năm vấn vương đợi [Gm] chờ
Sáng dậy bầy [Dm] em i [C] tờ đêm tối anh làm [Dm] thơ
[Bb] Chị thương người nên [Gm] dang [F] dở [Dm] anh thương chị nên [Gm] bỏ lỡ
Chuyến đò tình [C] trôi nhờ con lái [D7] đẩy anh và chị [Gm] thôi.
Anh [Gm] hai nói thương [Dm] chị sao lời thương buồn lời [Gm] thơ
Ảnh [F] thương mến thương chân [Gm] thành mà chị chờ ai cớ sao làm [C] ngơ
Anh [F] hai nối dây tơ [Dm] lại cho duyên tình từ đây trổ hoa
Chị quên mối duyên lỡ [F] làng tiếc chi muộn [Bb] màng người [D7] dưng đã [Gm] xa.
Anh [Gm] hai trắng đêm ghi [Dm] trọn bao lời tâm tình vào [Gm] thơ
Chị hai cũng ôm mong chờ làm bạc màu đi tóc xanh ngày [F] xưa
Qua [Dm] sông nắng mưa bao lượt nhưng sông tình đò dang khó [F] đưa
Người chưa đáp câu thương mình bởi câu chung [Gm] tình ngàn năm khó phai.
Bớ chị hai [F] ơi (bớ chị hai ơi) bớ anh hai [Gm] hờ (bớ anh hai hờ)
Ở gần không [F] thương chờ ai xứ [Gm] xa
Anh [Dm] hai nối dây tơ lại cho duyên tình từ đây trổ hoa
Chị quên mối duyên lỡ [F] làng tiếc chi muộn [Bb] màng người dưng đã [Gm] xa.
Chị hai [Gm] ơi đứng ở bên này sông chị có [C] nghe phía bên [Dm] kia rền vang pháo [Gm] hồng [F]
Chị hai [Gm] ơi đá đã đơm thành bông mà chị vẫn [C] chưa biết anh [D7] hai chờ mong phải [Gm] không.