Về quê anh đi em
Có dòng sông xanh biếc
Nơi đây tha thiết (ơ) tình quê
Về quê anh đi em
Có đồng lúa bát ngát
Làn gió se mát đưa hương mùi sữa đòng
Về quê anh đi em
Có cánh đồng muối trắng
Mặn trong từng câu chữ người xứ Nghệ
Răng em nỏ về, răng em nỏ về.
Ơ...Em hãy về quê anh
Điệu ví giặm đang chờ
Bao lâu nay tuy cách trở phương trời
Nhưng nặng trong câu hát "Giận mà thương"
Ơ...Về quê anh nơi anh nơi sâu lắng tình người
Đất bao la biển trời đầy tôm cá
Em hãy về với anh, về với anh
Có dòng sông xanh [Eb] biếc
Nơi đây tha [Dm] thiết (ơ) tình [Gm] quê
Về quê anh đi [Bb] em
Có đồng lúa bát [F] ngát
Làn gió se [Cm] mát đưa hương mùi sữa [Dm] đòng
Về quê anh đi [F] em
Có cánh đồng muối [Cm] trắng
Mặn trong từng câu [Gm] chữ người xứ Nghệ
[Cm] Răng em nỏ [F] về, răng em nỏ [Gm] về.
[Ab] Ơ...Em hãy về quê anh
Điệu ví giặm đang [Eb] chờ
Bao lâu [F] nay tuy cách trở phương [Dm] trời
Nhưng nặng trong câu [Cm] hát "Giận mà [Eb] thương"
[Dm] Ơ...Về quê anh nơi anh nơi sâu lắng tình [Cm] người
Đất bao [F] la biển trời đầy tôm [Bb] cá
Em hãy về với [F] anh, về với [Gm] anh