Họa Tình Trăm Năm

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Kiều Thơ Mellow: Fm

Bóng người dần xa khuất xa Mặc cho yêu thương lòng ta Bao đêm nhung nhớ đợi chờ là nỗi xót xa Hỡi người sao đã vội đi Giọt sầu vương trên làn mi Tình ta nay chơ vơ như một giấc mơ.

[ĐK: ] Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Kiếp người chẳng hề đổi thay Lòng người giờ cũng chẳng hay Trần gian như giấc mơ tranh giành ta xác xơ Trăm năm mới một chữ duyên Đời phủ phàng làm lỡ duyên Nghìn năm mây trắng bay mãi vẫn còn bay.

[ĐK: ] Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

* Tình mình ai mang chốn xa tiếng mưa rơi rớt trong lòng ta Hợp rồi tan, úa tàn trong chiều tà Giờ thì anh đã bước xa lá thu rơi trước hiên nhà Để mình em ngồi đây nhớ hình bóng ấy.

Tăng tone >

[ĐK: ] Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

== DẠO NHẠC ==

Bóng người dần xa khuất xa Mặc cho yêu thương lòng ta Bao đêm nhung nhớ đợi chờ là nỗi xót xa Hỡi người sao đã vội đi Giọt sầu vương trên làn mi Tình ta nay chơ vơ như một giấc mơ.

[ĐK: ] Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Kiếp người chẳng hề đổi thay Lòng người giờ cũng chẳng hay Trần gian như giấc mơ tranh giành ta xác xơ Trăm năm mới một chữ duyên Đời phủ phàng làm lỡ duyên Nghìn năm mây trắng bay mãi vẫn còn bay.

[ĐK: ] Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

* Tình mình ai mang chốn xa tiếng mưa rơi rớt trong lòng ta Hợp rồi tan, úa tàn trong chiều tà Giờ thì anh đã bước xa lá thu rơi trước hiên nhà Để mình em ngồi đây nhớ hình bóng ấy.

Tăng tone >

[ĐK: ] Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

== HẾT BÀI ==

1. Bóng người dần xa khuất xa
Mặc cho yêu thương lòng ta
Bao đêm nhung nhớ đợi chờ là nỗi xót xa
Hỡi người sao đã vội đi
Giọt sầu vương trên làn mi
Tình ta nay chơ vơ như một giấc mơ.

[ĐK: ] 
Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời
Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối
Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về
Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng
Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách
Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn
Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

2. Kiếp người chẳng hề đổi thay
Lòng người giờ cũng chẳng hay
Trần gian như giấc mơ tranh giành ta xác xơ
Trăm năm mới một chữ duyên
Đời phủ phàng làm lỡ duyên
Nghìn năm mây trắng bay mãi vẫn còn bay.

[ĐK: ] 
Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời
Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối
Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về
Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng
Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách
Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn
Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

* Tình mình ai mang chốn xa tiếng mưa rơi rớt trong lòng ta
Hợp rồi tan, úa tàn trong chiều tà
Giờ thì anh đã bước xa lá thu rơi trước hiên nhà
Để mình em ngồi đây nhớ hình bóng ấy.

Tăng tone >

[ĐK: ] 
Người đã đi rồi mang bao vương vấn một thời
Ánh trăng lẻ loi nỗi buồn giăng khắp lối
Hẹn ước câu thề giờ đành gửi gió mang về
Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

Dù tháng phai tàn người sao vẫn cứ mơ màng
Mơ tình sâu nhưng lại không hề xa cách
Mặc cho lỡ làng lòng ta vẫn cứ vẹn toàn
Họa tình ta không vỡ tan đau suốt trăm ngàn.

1. [Em] Bóng người dần xa [D] khuất xa
[C] Mặc cho yêu thương [G] lòng ta
[C] Bao đêm nhung nhớ [D] đợi chờ là nỗi xót [G] xa [B7]
[Em] Hỡi người sao đã [D] vội đi
[C] Giọt sầu vương trên [G] làn mi
[C] Tình ta nay chơ [D] vơ như một [Em] giấc mơ.

[ĐK: ] 
Người đã đi [Em] rồi mang bao vương vấn một [D] thời
Ánh [C] trăng lẻ loi nỗi [D] buồn giăng khắp [G] lối [B7]
Hẹn [Em] ước câu thề giờ đành gửi [D] gió mang về
Họa [C] tình ta không vỡ [D] tan đau suốt trăm [Em] ngàn.

Dù [Em] tháng phai tàn người sao vẫn [D] cứ mơ màng
Mơ [C] tình sâu nhưng lại [D] không hề xa [G] cách [B7]
Mặc [Em] cho lỡ làng lòng ta vẫn [D] cứ vẹn toàn
Họa [C] tình ta không vỡ [D] tan đau suốt trăm [Em] ngàn.

2. [Em] Kiếp người chẳng hề [D] đổi thay
[C] Lòng người giờ cũng [G] chẳng hay
[D] Trần gian như giấc [D] mơ tranh giành ta xác [G] xơ [B7]
[Em] Trăm năm mới một [D] chữ duyên
[C] Đời phủ phàng làm [G] lỡ duyên
[C] Nghìn năm mây trắng [D] bay mãi vẫn còn [Em] bay.

[ĐK: ] 
Người đã đi [Em] rồi mang bao vương vấn một [D] thời
Ánh [C] trăng lẻ loi nỗi [D] buồn giăng khắp [G] lối [B7]
Hẹn [Em] ước câu thề giờ đành gửi [D] gió mang về
Họa [C] tình ta không vỡ [D] tan đau suốt trăm [Em] ngàn.

Dù [Em] tháng phai tàn người sao vẫn [D] cứ mơ màng
Mơ [C] tình sâu nhưng lại [D] không hề xa [G] cách [B7]
Mặc [Em] cho lỡ làng lòng ta vẫn [D] cứ vẹn toàn
Họa [C] tình ta không vỡ [D] tan đau suốt trăm [Em] ngàn.

* Tình [Em] mình ai mang chốn xa tiếng [Bm] mưa rơi rớt trong lòng ta
Hợp rồi [C] tan, úa [D] tàn trong chiều [G] tà [B7]
Giờ [Em] thì anh đã bước xa lá [Bm] thu rơi trước hiên nhà
Để mình [C] em ngồi đây nhớ hình bóng [B7] ấy.

Tăng tone [Em] -> [Fm]

[ĐK: ] 
Người đã đi [Fm] rồi mang bao vương vấn một [Eb] thời
Ánh [C#] trăng lẻ loi nỗi [Eb] buồn giăng khắp [Ab] lối [C7]
Hẹn [Fm] ước câu thề giờ đành gửi [Eb] gió mang về
Họa [C#] tình ta không vỡ [Eb] tan đau suốt trăm [Fm] ngàn.

Dù [Fm] tháng phai tàn người sao vẫn [Eb] cứ mơ màng
Mơ [C#] tình sâu nhưng lại [Eb] không hề xa [Ab] cách [C7]
Mặc [Fm] cho lỡ làng lòng ta vẫn [Eb] cứ vẹn toàn
Họa [C#] tình ta không vỡ [Eb] tan đau suốt trăm [Fm] ngàn.