Thôi kể từ đây duyên tình hai lối cách biệt ngàn trùng Bao đêm khóc thầm, trông mong về phương xa anh nhớ gì tôi không Lời hẹn xưa đó em khắc vào trong tim Gói trọn mơ ước chỉ mong ngày chung đôi Bao lời ước hẹn vẫn còn đọng trong tim.
Rồi một chiều mưa hay người phương đó sang ngang bên người Có lẽ số phận, phải đành ôm thương đau, khi người dối tình tôi Giờ còn chi nữa, hãy vui cạnh người ta Nói gì đi nữa, cũng muộn rồi anh ơi Duyên nợ không thành ta đành phải chia xa.
[ĐK: ] Đừng nói nữa bao lời gian dối Thanh xuân tôi anh trả lại được không Tám năm yêu nhau, sao anh đành nói lời chia tay Vì lỡ yêu anh nên tôi đành chấp nhận thương đau.
Còn chi nữa duyên tình tan vỡ Bao năm qua, tôi cố quên tình anh Thôi hãy quên đi, duyên không thành chấp nhận xa nhau Anh hãy yên vui, bên người anh chọn đi anh.
== DẠO NHẠC ==
Thôi kể từ đây duyên tình hai lối cách biệt ngàn trùng Bao đêm khóc thầm, trông mong về phương xa anh nhớ gì tôi không Lời hẹn xưa đó em khắc vào trong tim Gói trọn mơ ước chỉ mong ngày chung đôi Bao lời ước hẹn vẫn còn đọng trong tim.
Rồi một chiều mưa hay người phương đó sang ngang bên người Có lẽ số phận, phải đành ôm thương đau, khi người dối tình tôi Giờ còn chi nữa, hãy vui cạnh người ta Nói gì đi nữa, cũng muộn rồi anh ơi Duyên nợ không thành ta đành phải chia xa.
[ĐK: ] Đừng nói nữa bao lời gian dối Thanh xuân tôi anh trả lại được không Tám năm yêu nhau, sao anh đành nói lời chia tay Vì lỡ yêu anh nên tôi đành chấp nhận thương đau.
Còn chi nữa duyên tình tan vỡ Bao năm qua, tôi cố quên tình anh Thôi hãy quên đi, duyên không thành chấp nhận xa nhau Anh hãy yên vui, bên người anh chọn đi anh.
== HẾT BÀI ==
1. Thôi kể từ đây duyên tình hai lối cách biệt ngàn trùng
Bao đêm khóc thầm, trông mong về phương xa anh nhớ gì tôi không
Lời hẹn xưa đó em khắc vào trong tim
Gói trọn mơ ước chỉ mong ngày chung đôi
Bao lời ước hẹn vẫn còn đọng trong tim.
2. Rồi một chiều mưa hay người phương đó sang ngang bên người
Có lẽ số phận, phải đành ôm thương đau, khi người dối tình tôi
Giờ còn chi nữa, hãy vui cạnh người ta
Nói gì đi nữa, cũng muộn rồi anh ơi
Duyên nợ không thành ta đành phải chia xa.
[ĐK: ]
Đừng nói nữa bao lời gian dối
Thanh xuân tôi anh trả lại được không
Tám năm yêu nhau, sao anh đành nói lời chia tay
Vì lỡ yêu anh nên tôi đành chấp nhận thương đau.
Còn chi nữa duyên tình tan vỡ
Bao năm qua, tôi cố quên tình anh
Thôi hãy quên đi, duyên không thành chấp nhận xa nhau
Anh hãy yên vui, bên người anh chọn đi anh.
Bao đêm khóc [C] thầm, trông mong về phương [Dm] xa anh [G] nhớ gì tôi [C] không [Am]
Lời hẹn xưa [F] đó em khắc vào trong [C] tim
Gói trọn mơ [Am] ước chỉ mong ngày chung [G] đôi
Bao lời ước [E7] hẹn vẫn còn đọng trong [Am] tim.
2. Rồi một chiều [Am] mưa hay người phương [E7] đó sang ngang bên [Am] người
Có lẽ số [C] phận, phải đành ôm thương [Dm] đau, khi [G] người dối tình [C] tôi [Am]
Giờ còn chi [F] nữa, hãy vui cạnh người [C] ta
Nói gì đi [Am] nữa, cũng muộn rồi anh [G] ơi
Duyên nợ không [E7] thành ta đành phải chia [Am] xa.
[ĐK: ]
Đừng nói [Am] nữa [G] bao lời gian [F] dối
Thanh xuân [G] tôi anh trả lại được [C] không
Tám năm yêu [Dm] nhau, sao anh [G] đành nói lời chia [C] tay
Vì lỡ yêu [Dm] anh nên tôi [G] đành [E7] chấp nhận thương [Am] đau.
Còn chi [Am] nữa [G] duyên tình tan [F] vỡ
Bao năm [G] qua, tôi cố quên tình [C] anh
Thôi hãy quên [Dm] đi, duyên không [G] thành chấp nhận xa [C] nhau
Anh hãy yên [Dm] vui, bên [G] người [E7] anh chọn đi [Am] anh.