Từ Lúc Sinh Ra

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Phúc Nguyên: E

Nhìn đôi mắt này bé xinh đẹp lung linh Và khi bé cười xuyến xao lòng người Từ khi biết bò, biết đi mẹ cha vui Và bé bất ngờ: má ma, pà pà.

[[T[ĐK: ] Rồi khi lên sáu đi học vui bên bạn thân Đuổi bắt, bắn bi, năm mười xong chơi cầu lông Vài lần ăn bánh tráng với ngủ quên trong giờ văn chương.

Dại khờ, ngây ngô tuổi học sinh sao mà yêu Đâu biết mai sau đường đời khó khăn Nhìn con tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh lam?

[ĐK: ] Từ lúc vừa sinh ra Sống trong yêu thương người nhà Mỗi khi khóc nhè mẹ thường âu yếm, Cha hay đến bên vỗ về.

Rồi sóng đời xô đưa Cuốn xoay ta đi vào chốn lầm than Liệu ta có còn vô tư Sống vui tươi như ngày thơ?

[[T[ĐK: ] Rồi khi lên sáu đi học vui bên bạn thân Đuổi bắt, bắn bi, năm mười xong chơi cầu lông Vài lần ăn bánh tráng với ngủ quên trong giờ văn chương.

Dại khờ, ngây ngô tuổi học sinh sao mà yêu Đâu biết mai sau đường đời khó khăn Nhìn con tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh lam?

[ĐK: ] Từ lúc vừa sinh ra Sống trong yêu thương người nhà Mỗi khi khóc nhè mẹ thường âu yếm, Cha hay đến bên vỗ về.

Rồi sóng đời xô đưa Cuốn xoay ta đi vào chốn lầm than Liệu ta có còn vô tư Sống vui tươi như ngày thơ?

[ĐK 2: ]  Từ lúc vừa đôi mươi Biết yêu, ghen tuông, giận hờn Biết nhân sinh này còn nhiều gian dối Khiến ta ngã trên đường đời.

Vạn pháp đều duyên sinh Đến đi vô thường rồi ngã về không Buồn vui chẳng còn bên ta Sống vô tư như ngày thơ.

Một khi đã vừa sinh ra Tránh sao thôi không già nua Ngày mai dẫu nhiều chông gai Chẳng sao khi tâm lặng thinh.

== DẠO NHẠC ==

Nhìn đôi mắt này bé xinh đẹp lung linh Và khi bé cười xuyến xao lòng người Từ khi biết bò, biết đi mẹ cha vui Và bé bất ngờ: má ma, pà pà.

[[T[ĐK: ] Rồi khi lên sáu đi học vui bên bạn thân Đuổi bắt, bắn bi, năm mười xong chơi cầu lông Vài lần ăn bánh tráng với ngủ quên trong giờ văn chương.

Dại khờ, ngây ngô tuổi học sinh sao mà yêu Đâu biết mai sau đường đời khó khăn Nhìn con tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh lam?

[ĐK: ] Từ lúc vừa sinh ra Sống trong yêu thương người nhà Mỗi khi khóc nhè mẹ thường âu yếm, Cha hay đến bên vỗ về.

Rồi sóng đời xô đưa Cuốn xoay ta đi vào chốn lầm than Liệu ta có còn vô tư Sống vui tươi như ngày thơ?

[[T[ĐK: ] Rồi khi lên sáu đi học vui bên bạn thân Đuổi bắt, bắn bi, năm mười xong chơi cầu lông Vài lần ăn bánh tráng với ngủ quên trong giờ văn chương.

Dại khờ, ngây ngô tuổi học sinh sao mà yêu Đâu biết mai sau đường đời khó khăn Nhìn con tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh lam?

[ĐK: ] Từ lúc vừa sinh ra Sống trong yêu thương người nhà Mỗi khi khóc nhè mẹ thường âu yếm, Cha hay đến bên vỗ về.

Rồi sóng đời xô đưa Cuốn xoay ta đi vào chốn lầm than Liệu ta có còn vô tư Sống vui tươi như ngày thơ?

[ĐK 2: ]  Từ lúc vừa đôi mươi Biết yêu, ghen tuông, giận hờn Biết nhân sinh này còn nhiều gian dối Khiến ta ngã trên đường đời.

Vạn pháp đều duyên sinh Đến đi vô thường rồi ngã về không Buồn vui chẳng còn bên ta Sống vô tư như ngày thơ.

Một khi đã vừa sinh ra Tránh sao thôi không già nua Ngày mai dẫu nhiều chông gai Chẳng sao khi tâm lặng thinh.

== HẾT BÀI ==

Nhìn đôi mắt này bé xinh đẹp lung linh
Và khi bé cười xuyến xao lòng người
Từ khi biết bò, biết đi mẹ cha vui
Và bé bất ngờ: má ma, pà pà.

[[T[ĐK: ] 
Rồi khi lên sáu đi học vui bên bạn thân
Đuổi bắt, bắn bi, năm mười xong chơi cầu lông
Vài lần ăn bánh tráng với ngủ quên trong giờ văn chương.

Dại khờ, ngây ngô tuổi học sinh sao mà yêu
Đâu biết mai sau đường đời khó khăn
Nhìn con tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh lam?

[ĐK: ] 
Từ lúc vừa sinh ra
Sống trong yêu thương người nhà
Mỗi khi khóc nhè mẹ thường âu yếm,
Cha hay đến bên vỗ về.

Rồi sóng đời xô đưa
Cuốn xoay ta đi vào chốn lầm than
Liệu ta có còn vô tư
Sống vui tươi như ngày thơ?

[[T[ĐK: ] 
Rồi khi lên sáu đi học vui bên bạn thân
Đuổi bắt, bắn bi, năm mười xong chơi cầu lông
Vài lần ăn bánh tráng với ngủ quên trong giờ văn chương.

Dại khờ, ngây ngô tuổi học sinh sao mà yêu
Đâu biết mai sau đường đời khó khăn
Nhìn con tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh lam?

[ĐK: ] 
Từ lúc vừa sinh ra
Sống trong yêu thương người nhà
Mỗi khi khóc nhè mẹ thường âu yếm,
Cha hay đến bên vỗ về.

Rồi sóng đời xô đưa
Cuốn xoay ta đi vào chốn lầm than
Liệu ta có còn vô tư
Sống vui tươi như ngày thơ?


[ĐK 2: ] 
Từ lúc vừa đôi mươi
Biết yêu, ghen tuông, giận hờn
Biết nhân sinh này còn nhiều gian dối
Khiến ta ngã trên đường đời.

Vạn pháp đều duyên sinh
Đến đi vô thường rồi ngã về không
Buồn vui chẳng còn bên ta
Sống vô tư như ngày thơ.

Một khi đã vừa sinh ra
Tránh sao thôi không già nua
Ngày mai dẫu nhiều chông gai
Chẳng sao khi tâm lặng thinh.

Nhìn đôi mắt [C] này bé [Dm] xinh đẹp lung [Em] linh [G]
Và khi bé [C] cười xuyến [Dm] xao lòng [C] người [G]
Từ khi biết [C] bò, biết [Dm] đi mẹ cha [Em] vui [G]
Và bé bất [C] ngờ: má [Dm] ma, pà [C] pà.

T-[ĐK: ] 
Rồi khi lên [F] sáu đi học vui bên bạn thân
Đuổi bắt, bắn [Em] bi, năm mười xong chơi cầu lông
Vài lần ăn [Dm] bánh tráng với ngủ [G] quên trong giờ văn [C] chương.

Dại khờ, ngây [F] ngô tuổi học sinh sao mà yêu
Đâu biết mai [Em] sau đường đời khó [Am] khăn
Nhìn con [F] tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh [G] lam?

[ĐK: ] 
Từ lúc vừa [Am] sinh ra
Sống trong yêu [Em] thương người nhà
Mỗi khi khóc [F] nhè mẹ thường âu [G] yếm,
Cha hay đến [Am] bên vỗ về.

Rồi sóng đời [Am] xô đưa
Cuốn xoay ta [Em] đi vào chốn lầm [Am] than
Liệu ta có [F] còn vô tư
Sống [G] vui tươi như ngày [C] thơ?

T-[ĐK: ] 
Rồi khi lên [F] sáu đi học vui bên bạn thân
Đuổi bắt, bắn [Em] bi, năm mười xong chơi cầu lông
Vài lần ăn [Dm] bánh tráng với ngủ [G] quên trong giờ văn [C] chương.

Dại khờ, ngây [F] ngô tuổi học sinh sao mà yêu
Đâu biết mai [Em] sau đường đời khó [Am] khăn
Nhìn con [F] tắc kè này, vàng, cam hay màu xanh [G] lam?

[ĐK: ] 
Từ lúc vừa [Am] sinh ra
Sống trong yêu [Em] thương người nhà
Mỗi khi khóc [F] nhè mẹ thường âu [G] yếm,
Cha hay đến [Am] bên vỗ về.

Rồi sóng đời [Am] xô đưa
Cuốn xoay ta [Em] đi vào chốn lầm [Am] than
Liệu ta có [F] còn vô tư
Sống [G] vui tươi như ngày [C] thơ?


[ĐK 2: ] 
Từ lúc vừa [Am] đôi mươi
Biết yêu, ghen [Em] tuông, giận hờn
Biết nhân sinh [F] này còn nhiều gian [G] dối
Khiến ta ngã [Am] trên đường đời.

Vạn pháp đều [Am] duyên sinh
Đến đi vô [Em] thường rồi ngã về [Am] không
Buồn vui chẳng [F] còn bên ta
Sống [G] vô tư như ngày [C] thơ.

[Am] Một khi đã [F] vừa sinh ra
Tránh [G] sao thôi không già [C] nua
Ngày mai dẫu [F] nhiều chông gai
Chẳng [G] sao khi tâm lặng [C] thinh.