Trưởng Thành Không Vui

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Đoàn Lâm: Cm
  • Thái Ngọc Hiệp: Cm

Đêm qua ta mơ như đi về nơi tuổi thơ Ngày xưa ngẩn ngơ, chẳng thấy hết mênh mông đất trời Thời niên thiếu, tiếng cười chẳng vơi, quá bình yên thảnh thơi

Bỗng chốc chớp mắt nơi đang hiện thân chốn đây Nhìn trong tất gang, có lắm mối chua cay đọa đày Ngoài ba mươi, chật vật khắp nơi muốn tìm lại một giấc ngủ ngon

[ĐK: ] Giá như chẳng trưởng thành, vẫn như lá trên cành Chẳng nghĩ không suy, không tự khâu vết thương không lành Vì mơ ước kiếp sống thần tiên, mà ta phải lao lực tiến thân

Bởi ánh mắt của đời, chỉ phán xét chê cười Ngã xuống không đau nhưng lại đau thế nhân vạn lời Nhìn lên để cố gắng nhiều hơn Nhìn xuống để cho nhiều thứ hơn, bỏ buông si và sân

== DẠO NHẠC ==

Đêm qua ta mơ như đi về nơi tuổi thơ Ngày xưa ngẩn ngơ, chẳng thấy hết mênh mông đất trời Thời niên thiếu, tiếng cười chẳng vơi, quá bình yên thảnh thơi

Bỗng chốc chớp mắt nơi đang hiện thân chốn đây Nhìn trong tất gang, có lắm mối chua cay đọa đày Ngoài ba mươi, chật vật khắp nơi muốn tìm lại một giấc ngủ ngon

[ĐK: ] Giá như chẳng trưởng thành, vẫn như lá trên cành Chẳng nghĩ không suy, không tự khâu vết thương không lành Vì mơ ước kiếp sống thần tiên, mà ta phải lao lực tiến thân

Bởi ánh mắt của đời, chỉ phán xét chê cười Ngã xuống không đau nhưng lại đau thế nhân vạn lời Nhìn lên để cố gắng nhiều hơn Nhìn xuống để cho nhiều thứ hơn, bỏ buông si và sân

== HẾT BÀI ==

1. Đêm qua ta mơ như đi về nơi tuổi thơ
Ngày xưa ngẩn ngơ, chẳng thấy hết mênh mông đất trời
Thời niên thiếu, tiếng cười chẳng vơi, quá bình yên thảnh thơi

2. Bỗng chốc chớp mắt nơi đang hiện thân chốn đây
Nhìn trong tất gang, có lắm mối chua cay đọa đày
Ngoài ba mươi, chật vật khắp nơi muốn tìm lại một giấc ngủ ngon

[ĐK: ]  Giá như chẳng trưởng thành, vẫn như lá trên cành
Chẳng nghĩ không suy, không tự khâu vết thương không lành
Vì mơ ước kiếp sống thần tiên, mà ta phải lao lực tiến thân

Bởi ánh mắt của đời, chỉ phán xét chê cười
Ngã xuống không đau nhưng lại đau thế nhân vạn lời
Nhìn lên để cố gắng nhiều hơn
Nhìn xuống để cho nhiều thứ hơn, bỏ buông si và sân

1. [C] Đêm qua ta mơ như đi về [G] nơi tuổi thơ
Ngày xưa ngẩn [Am] ngơ, chẳng thấy hết mênh mông [F] đất trời
Thời niên [F] thiếu, tiếng cười chẳng [G] vơi, quá bình yên [C] thảnh thơi [E7]

2. [C] Bỗng chốc chớp mắt nơi đang hiện [G] thân chốn đây
Nhìn trong tất [Am] gang, có lắm mối chua cay [F] đọa đày
Ngoài ba [F] mươi, chật vật khắp [G] nơi muốn tìm lại một giấc [C] ngủ ngon [E7]

[ĐK: ]  Giá như chẳng trưởng [C] thành, vẫn như lá trên [G] cành
Chẳng nghĩ không [Am] suy, không tự khâu vết thương [Em] không lành
Vì mơ [F] ước kiếp sống thần [G] tiên, mà ta [F] phải lao lực tiến [G] thân

Bởi ánh mắt của [C] đời, chỉ phán xét chê [G] cười
Ngã xuống không [Am] đau nhưng lại đau thế nhân [Em] vạn lời
Nhìn lên [F] để cố gắng nhiều [G] hơn
Nhìn xuống [F] để cho nhiều thứ [G] hơn, bỏ buông si [Am] và sân