Rơi rơi... rơi rơi... từng cánh tuyết rơi Rơi rơi... rơi rơi... những bông hoa màu trắng Ngày đầu mùa đông em đến đây Tuyết trắng ngoài sân Ngày ấy ta có nhau đến bên nhau từ đó Rồi bao nhiêu mùa đông theo nhau mà đi.
Rơi rơi…rơi rơi… là hoa tuyết rơi Mong manh mau tan đến ôm lấy rừng cây Hẹn hò nhau gặp nhau phút giây Gió cuốn về đâu Còn đây chỉ thoáng mây đến khi mặt trời lên Rồi chia tay nào ai biết khi trở lại.
[ĐK: ] Tuyết trắng còn rơi Thiên thu tình khơi Gió lạnh theo đông tới Mang nỗi sầu chơi vơi.
Có người xa cố hương Tình sao vẫn vương dẫu xa còn thương Cội nguồn lạc nơi đâu Đường về quên dấu bạc trắng mái đầu.
Rơi rơi… rơi rơi… đời như tuyết rơi Mong manh mau tan đến phút chốc rồi đi Ngày vui sao cứ vun vút bay Tuyết trắng mỏng manh Ngày gặp nhau tóc xanh đến bây giờ đã trắng Người ra đi đã có mấy ai quay về.
Rơi rơi…rơi rơi… là hoa tuyết rơi Mong manh mau tan đến ôm lấy rừng cây Hẹn hò nhau gặp nhau phút giây Gió cuốn về đâu Còn đây chỉ thoáng mây đến khi mặt trời lên Rồi chia tay nào ai biết khi trở lại.
[ĐK: ] Tuyết trắng còn rơi Thiên thu tình khơi Gió lạnh theo đông tới Mang nỗi sầu chơi vơi.
Có người xa cố hương Tình sao vẫn vương dẫu xa còn thương Cội nguồn lạc nơi đâu Đường về quên dấu bạc trắng mái đầu.
== DẠO NHẠC ==
Rơi rơi... rơi rơi... từng cánh tuyết rơi Rơi rơi... rơi rơi... những bông hoa màu trắng Ngày đầu mùa đông em đến đây Tuyết trắng ngoài sân Ngày ấy ta có nhau đến bên nhau từ đó Rồi bao nhiêu mùa đông theo nhau mà đi.
Rơi rơi…rơi rơi… là hoa tuyết rơi Mong manh mau tan đến ôm lấy rừng cây Hẹn hò nhau gặp nhau phút giây Gió cuốn về đâu Còn đây chỉ thoáng mây đến khi mặt trời lên Rồi chia tay nào ai biết khi trở lại.
[ĐK: ] Tuyết trắng còn rơi Thiên thu tình khơi Gió lạnh theo đông tới Mang nỗi sầu chơi vơi.
Có người xa cố hương Tình sao vẫn vương dẫu xa còn thương Cội nguồn lạc nơi đâu Đường về quên dấu bạc trắng mái đầu.
Rơi rơi… rơi rơi… đời như tuyết rơi Mong manh mau tan đến phút chốc rồi đi Ngày vui sao cứ vun vút bay Tuyết trắng mỏng manh Ngày gặp nhau tóc xanh đến bây giờ đã trắng Người ra đi đã có mấy ai quay về.
Rơi rơi…rơi rơi… là hoa tuyết rơi Mong manh mau tan đến ôm lấy rừng cây Hẹn hò nhau gặp nhau phút giây Gió cuốn về đâu Còn đây chỉ thoáng mây đến khi mặt trời lên Rồi chia tay nào ai biết khi trở lại.
[ĐK: ] Tuyết trắng còn rơi Thiên thu tình khơi Gió lạnh theo đông tới Mang nỗi sầu chơi vơi.
Có người xa cố hương Tình sao vẫn vương dẫu xa còn thương Cội nguồn lạc nơi đâu Đường về quên dấu bạc trắng mái đầu.
== HẾT BÀI ==
1. Rơi rơi... rơi rơi... từng cánh tuyết rơi
Rơi rơi... rơi rơi... những bông hoa màu trắng
Ngày đầu mùa đông em đến đây
Tuyết trắng ngoài sân
Ngày ấy ta có nhau đến bên nhau từ đó
Rồi bao nhiêu mùa đông theo nhau mà đi.
2. Rơi rơi…rơi rơi… là hoa tuyết rơi
Mong manh mau tan đến ôm lấy rừng cây
Hẹn hò nhau gặp nhau phút giây
Gió cuốn về đâu
Còn đây chỉ thoáng mây đến khi mặt trời lên
Rồi chia tay nào ai biết khi trở lại.
[ĐK: ]
Tuyết trắng còn rơi
Thiên thu tình khơi
Gió lạnh theo đông tới
Mang nỗi sầu chơi vơi.
Có người xa cố hương
Tình sao vẫn vương dẫu xa còn thương
Cội nguồn lạc nơi đâu
Đường về quên dấu bạc trắng mái đầu.
3. Rơi rơi… rơi rơi… đời như tuyết rơi
Mong manh mau tan đến phút chốc rồi đi
Ngày vui sao cứ vun vút bay
Tuyết trắng mỏng manh
Ngày gặp nhau tóc xanh đến bây giờ đã trắng
Người ra đi đã có mấy ai quay về.
2. Rơi rơi…rơi rơi… là hoa tuyết rơi
Mong manh mau tan đến ôm lấy rừng cây
Hẹn hò nhau gặp nhau phút giây
Gió cuốn về đâu
Còn đây chỉ thoáng mây đến khi mặt trời lên
Rồi chia tay nào ai biết khi trở lại.
[ĐK: ]
Tuyết trắng còn rơi
Thiên thu tình khơi
Gió lạnh theo đông tới
Mang nỗi sầu chơi vơi.
Có người xa cố hương
Tình sao vẫn vương dẫu xa còn thương
Cội nguồn lạc nơi đâu
Đường về quên dấu bạc trắng mái đầu.
Rơi [Dm] rơi... rơi [C] rơi... những bông hoa màu [F] trắng
[E] Ngày đầu mùa đông em đến [E7] đây
Tuyết [A7] trắng ngoài [Dm] sân
Ngày ấy ta có [C] nhau đến bên nhau từ [F] đó
Rồi bao [E7] nhiêu mùa đông theo nhau mà [Am] đi.
2. Rơi [Am] rơi…rơi rơi… là hoa tuyết [C] rơi
Mong [Dm] manh mau [C] tan đến ôm lấy rừng [F] cây
[E] Hẹn hò nhau gặp nhau phút [E7] giây
Gió [A7] cuốn về [Dm] đâu
Còn đây chỉ thoáng [C] mây đến khi mặt trời [F] lên
Rồi chia [E7] tay nào ai biết khi trở [Am] lại.
[ĐK: ]
Tuyết [Am] trắng còn [Dm] rơi
Thiên [G] thu tình [C] khơi
Gió [E7] lạnh theo đông [Dm] tới
Mang [C] nỗi sầu chơi [E7] vơi.
[Am] Có người xa cố [Dm] hương
Tình sao vẫn [E7] vương dẫu xa còn [F] thương
[E7] Cội nguồn lạc nơi [B7] đâu
Đường về quên [E7] dấu bạc trắng mái [Am] đầu.
3. Rơi [Am] rơi… rơi rơi… đời như tuyết [C] rơi
Mong [Dm] manh mau [C] tan đến phút chốc rồi [F] đi
[E] Ngày vui sao cứ vun vút [E7] bay
Tuyết [A7] trắng mỏng [Dm] manh
Ngày gặp nhau tóc [C] xanh đến bây giờ đã [F] trắng
Người ra [E7] đi đã có mấy ai quay [Am] về.
2. Rơi [Am] rơi…rơi rơi… là hoa tuyết [C] rơi
Mong [Dm] manh mau [C] tan đến ôm lấy rừng [F] cây
[E] Hẹn hò nhau gặp nhau phút [E7] giây
Gió [A7] cuốn về [Dm] đâu
Còn đây chỉ thoáng [C] mây đến khi mặt trời [F] lên
Rồi chia [E7] tay nào ai biết khi trở [Am] lại.
[ĐK: ]
Tuyết [Am] trắng còn [Dm] rơi
Thiên [G] thu tình [C] khơi
Gió [E7] lạnh theo đông [Dm] tới
Mang [C] nỗi sầu chơi [E7] vơi.
[Am] Có người xa cố [Dm] hương
Tình sao vẫn [E7] vương dẫu xa còn [F] thương
[E7] Cội nguồn lạc nơi [B7] đâu
Đường về quên [E7] dấu bạc trắng mái [Am] đầu.