Ta nghe như ngày cuối Một đời khóc phù vân Lối về không điểm hẹn Một lần là trăm năm.
Một lần là trăm năm Ta về con dốc đợi Ngập ngừng màu trăng khuya Ngập ngừng màu trăng khuya Lời yêu dấu vô cùng.
Đêm mơ về dáng người Nhạt nhòa bờ môi xưa Con sông đời đã cạn Tình đã lỡ bao năm.
Nghe bên chiều bão dậy Ngày hấp hối chung thân Sao ta còn đứng lại Chờ ai cuối con đường?
Ta theo trăm mù lối Lần tìm dấu tình tôi Vách đời treo kín nẻo Đường về giờ nơi đâu?
== DẠO NHẠC ==
Ta nghe như ngày cuối Một đời khóc phù vân Lối về không điểm hẹn Một lần là trăm năm.
Một lần là trăm năm Ta về con dốc đợi Ngập ngừng màu trăng khuya Ngập ngừng màu trăng khuya Lời yêu dấu vô cùng.
Đêm mơ về dáng người Nhạt nhòa bờ môi xưa Con sông đời đã cạn Tình đã lỡ bao năm.
Nghe bên chiều bão dậy Ngày hấp hối chung thân Sao ta còn đứng lại Chờ ai cuối con đường?
Ta theo trăm mù lối Lần tìm dấu tình tôi Vách đời treo kín nẻo Đường về giờ nơi đâu?
== HẾT BÀI ==
Ta nghe như ngày cuối
Một đời khóc phù vân
Lối về không điểm hẹn
Một lần là trăm năm.
Một lần là trăm năm
Ta về con dốc đợi
Ngập ngừng màu trăng khuya
Ngập ngừng màu trăng khuya
Lời yêu dấu vô cùng.
Đêm mơ về dáng người
Nhạt nhòa bờ môi xưa
Con sông đời đã cạn
Tình đã lỡ bao năm.
Nghe bên chiều bão dậy
Ngày hấp hối chung thân
Sao ta còn đứng lại
Chờ ai cuối con đường?
Ta theo trăm mù lối
Lần tìm dấu tình tôi
Vách đời treo kín nẻo
Đường về giờ nơi đâu?
Một đời khóc phù [A7] vân
Lối [Gm] về không điểm [Dm] hẹn
Một [A7] lần là trăm [Dm] năm.
Một [Bb] lần là trăm [F] năm
Ta [Bb] về con dốc [Gm] đợi
Ngập ngừng màu trăng [Dm] khuya
Ngập ngừng màu trăng [A] khuya
Lời [A7] yêu dấu vô [Dm] cùng.
Đêm [D] mơ về dáng người
Nhạt [A] nhòa bờ môi xưa
Con sông đời đã cạn
Tình [A7] đã lỡ bao [D] năm.
Nghe [G] bên chiều bão [Em] dậy
Ngày hấp [A] hối chung [F#m] thân
Sao [Bm] ta còn đứng [A] lại
Chờ [A7] ai cuối con [D] đường?
Ta [Dm] theo trăm mù lối
Lần [F] tìm dấu tình [A7] tôi
Vách đời treo kín [Dm] nẻo
Đường [A7] về giờ nơi [Dm] đâu?