Mùa đông về đó rồi em Lá cuối thu rơi đầy mái phố Lòng mình chở đầy thương nhớ Yêu nhau ngày ấy ân cần.
Rồi đông lặng lẽ qua nhanh Cánh chim xưa nằm co trong tổ Vụt bay theo đàn én nhỏ Em xa cách ngàn trùng Vụt bay giữa trời giông bão Em xa cách ngàn trùng.
Mùa đông lại về đó em Sài Gòn lạnh sao bằng nơi em ở Đêm xứ người chắc em buồn trăn trở Nghe ngoài trời tuyết rơi.
Bây giờ mùa đông về nữa em ơi Lá cuối thu nhuộm vàng mái phố Kỷ niệm cũng vàng nỗi nhớ Biết ta còn có nhau.
Kỷ niệm cũng vàng nỗi nhớ Biết ta còn nhớ nhau.
== HẾT BÀI ==
Mùa đông về đó rồi em
Lá cuối thu rơi đầy mái phố
Lòng mình chở đầy thương nhớ
Yêu nhau ngày ấy ân cần.
Rồi đông lặng lẽ qua nhanh
Cánh chim xưa nằm co trong tổ
Vụt bay theo đàn én nhỏ
Em xa cách ngàn trùng
Vụt bay giữa trời giông bão
Em xa cách ngàn trùng.
Mùa đông lại về đó em
Sài Gòn lạnh sao bằng nơi em ở
Đêm xứ người chắc em buồn trăn trở
Nghe ngoài trời tuyết rơi.
Bây giờ mùa đông về nữa em ơi
Lá cuối thu nhuộm vàng mái phố
Kỷ niệm cũng vàng nỗi nhớ
Biết ta còn có nhau.
Kỷ niệm cũng vàng nỗi nhớ
Biết ta còn nhớ nhau.
Lá cuối [Am] thu rơi đầy mái [C] phố
Lòng [F#7] mình chở đầy thương [C] nhớ
Yêu [B7] nhau ngày ấy ân cần.
[Em] Rồi đông lặng lẽ qua [C] nhanh
Cánh chim [Am] xưa nằm co trong [Em] tổ
Vụt [Am] bay theo đàn én nhỏ
Em xa [B7] cách ngàn [Em] trùng
Vụt [C] bay giữa trời giông [Am] bão
Em [B7] xa cách ngàn [Em] trùng.
Mùa [Em] đông lại về đó [C] em
Sài Gòn [Am] lạnh sao bằng nơi em ở
Đêm xứ [B7] người chắc em buồn trăn trở
Nghe ngoài trời tuyết [Em] rơi.
Bây giờ mùa [C] đông về nữa em ơi
Lá cuối [Am] thu nhuộm vàng mái [Em] phố
Kỷ [Adim] niệm cũng vàng nỗi [G] nhớ
[Am] Biết ta còn có [Em] nhau.
Kỷ [F] niệm cũng vàng nỗi nhớ
[B7] Biết ta còn nhớ [Em] nhau.