Ngày tháng gọi lời tự tình của đá Mùa rêu xanh cũng úa giấc mơ người Ta nhặt lấy thời gian trong ngấn lệ Dâng cho người nuối tiếc một cơn mê.
Ngày tháng gọi lời tự tình hoang phế Ngàn cỏ cây trên nấm mộ tình gầy Ta nhặt lấy tiếng dạ thưa mỗi sớm Dâng chiêm bao lẫn một tiếng nói buồn.
Ngày tháng gọi lời tự tình đã muộn Ga tàu đêm không hứa hẹn người về Ta nhặt lại dấu hài trên cỏ biếc Dâng màu sim cho tím vạt áo người.
Ngày tháng gọi lời tự tình nào mới Bên kia trời hò hẹn một cuộc yêu Ta nhặt lại lời tự tình riêng cũ Chẳng còn gì nhưng cũng chẳng thể nào quên.
== HẾT BÀI ==
Ngày tháng gọi lời tự tình của đá
Mùa rêu xanh cũng úa giấc mơ người
Ta nhặt lấy thời gian trong ngấn lệ
Dâng cho người nuối tiếc một cơn mê.
Ngày tháng gọi lời tự tình hoang phế
Ngàn cỏ cây trên nấm mộ tình gầy
Ta nhặt lấy tiếng dạ thưa mỗi sớm
Dâng chiêm bao lẫn một tiếng nói buồn.
Ngày tháng gọi lời tự tình đã muộn
Ga tàu đêm không hứa hẹn người về
Ta nhặt lại dấu hài trên cỏ biếc
Dâng màu sim cho tím vạt áo người.
Ngày tháng gọi lời tự tình nào mới
Bên kia trời hò hẹn một cuộc yêu
Ta nhặt lại lời tự tình riêng cũ
Chẳng còn gì nhưng cũng chẳng thể nào quên.
Mùa rêu [Dm] xanh cũng úa giấc mơ [Am] người
Ta nhặt [Dm] lấy thời gian trong ngấn [G] lệ
Dâng cho người nuối tiếc một cơn [C] mê.
Ngày tháng [F] gọi lời tự tình hoang phế
Ngàn cỏ [Dm] cây trên nấm mộ tình [Em] gầy [Am]
Ta nhặt [Dm] lấy tiếng dạ thưa mỗi sớm
[G] Dâng chiêm bao lẫn một tiếng nói [C] buồn.
Ngày tháng [Am] gọi lời tự tình đã [Em] muộn
Ga tàu [F] đêm không hứa hẹn người [C] về [Am]
Ta nhặt lại dấu hài trên cỏ [F] biếc
Dâng màu [G] sim cho tím vạt áo người.
Ngày tháng [Am] gọi lời tự tình nào [F] mới
Bên kia [G] trời hò hẹn một cuộc [C] yêu
Ta nhặt lại lời tự tình riêng [Em] cũ
Chẳng còn [G] gì nhưng cũng chẳng thể nào [C] quên.