Một đời người được bao lâu Một cuộc tình được bao nhiêu Trong hương yêu nước mắt rơi nhiều Mà nụ cười chẳng có bao nhiêu
Vào cuộc tình mình cho nhau Lời tình hồng đầy thương đau Ai cho ta nước mắt nhạt nhòa Lệ tiễn người hay khóc riêng ta
[ĐK: ] Em yêu còn đây lệ rót đong đầy Em yêu còn đây mà ngỡ xa rồi Thuyền tình xưa tách bến ra khơi Bờ tình xưa vắng bóng em rồi Để cho đời lệ xót xa rơi.
Ta nghe khổ đau chợt đến trong hồn Dâng cay bờ mi làm héo xuân thì Ta nghe niềm đau trùm kín cơn sầu Tay ôm cuộc tình rụng vỡ tâm linh.
== DẠO NHẠC ==
Một đời người được bao lâu Một cuộc tình được bao nhiêu Trong hương yêu nước mắt rơi nhiều Mà nụ cười chẳng có bao nhiêu
Vào cuộc tình mình cho nhau Lời tình hồng đầy thương đau Ai cho ta nước mắt nhạt nhòa Lệ tiễn người hay khóc riêng ta
[ĐK: ] Em yêu còn đây lệ rót đong đầy Em yêu còn đây mà ngỡ xa rồi Thuyền tình xưa tách bến ra khơi Bờ tình xưa vắng bóng em rồi Để cho đời lệ xót xa rơi.
Ta nghe khổ đau chợt đến trong hồn Dâng cay bờ mi làm héo xuân thì Ta nghe niềm đau trùm kín cơn sầu Tay ôm cuộc tình rụng vỡ tâm linh.
== HẾT BÀI ==
1. Một đời người được bao lâu
Một cuộc tình được bao nhiêu
Trong hương yêu nước mắt rơi nhiều
Mà nụ cười chẳng có bao nhiêu
2. Vào cuộc tình mình cho nhau
Lời tình hồng đầy thương đau
Ai cho ta nước mắt nhạt nhòa
Lệ tiễn người hay khóc riêng ta
[ĐK: ]
Em yêu còn đây lệ rót đong đầy
Em yêu còn đây mà ngỡ xa rồi
Thuyền tình xưa tách bến ra khơi
Bờ tình xưa vắng bóng em rồi
Để cho đời lệ xót xa rơi.
Ta nghe khổ đau chợt đến trong hồn
Dâng cay bờ mi làm héo xuân thì
Ta nghe niềm đau trùm kín cơn sầu
Tay ôm cuộc tình rụng vỡ tâm linh.
Một cuộc [Am] tình được bao [F] nhiêu
Trong hương [Am] yêu nước mắt rơi [Dm] nhiều
Mà nụ [F] cười chẳng có bao [E7] nhiêu
2. Vào cuộc [Am] tình mình cho [E7] nhau
Lời tình [Am] hồng đầy thương [F] đau
Ai cho [Am] ta nước mắt nhạt [Dm] nhòa
Lệ tiễn [F] người [E7] hay khóc riêng [Am] ta
[ĐK: ]
Em yêu còn [Am] đây lệ rót đong [Dm] đầy
Em yêu còn [E7] đây mà ngỡ xa [Am] rồi
Thuyền tình [F] xưa tách bến ra khơi
[Am] Bờ tình xưa vắng bóng em rồi
Để cho [E7] đời lệ xót xa [Am] rơi.
Ta nghe khổ [Am] đau chợt đến trong [Dm] hồn
Dâng cay bờ [E7] mi làm héo xuân [Am] thì
Ta nghe niềm đau trùm kín cơn [E7] sầu
[A7] Tay ôm cuộc [Dm] tình [E7] rụng vỡ tâm [Am] linh.