Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Rơi rất gần rơi xuống trong tôi Có nhiều khi rơi xuống bên đời Trong gian nan nên cất tiếng cười.
Đời sống mỗi khi người đưa tiễn người Là tôi lắng nghe lòng tôi rã rời.
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Trong xuân thì thấy bóng trăm năm Bỗng một hôm qua phố hoang tàn Tôi quen như tôi đã có lần.
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Môi em hồng như lá hư không Có nhiều khi bên gối tôi nằm Nghiêng sang em tôi thấy nắng vàng.
Dường như bão qua dòng sông nước lên Đời không có mưa mà vẫn ướt mềm.
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Sông bao lần sông đã ra đi Những ngàn xưa trôi đến bây giờ Sông ra đi hay mới bước về.
Bỗng một hôm qua phố hoang tàn Tôi quen như tôi đã có lần Những ngàn xưa trôi đến bây giờ Sông ra đi hay mới bước về.
== DẠO NHẠC ==
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Rơi rất gần rơi xuống trong tôi Có nhiều khi rơi xuống bên đời Trong gian nan nên cất tiếng cười.
Đời sống mỗi khi người đưa tiễn người Là tôi lắng nghe lòng tôi rã rời.
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Trong xuân thì thấy bóng trăm năm Bỗng một hôm qua phố hoang tàn Tôi quen như tôi đã có lần.
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Môi em hồng như lá hư không Có nhiều khi bên gối tôi nằm Nghiêng sang em tôi thấy nắng vàng.
Dường như bão qua dòng sông nước lên Đời không có mưa mà vẫn ướt mềm.
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng Sông bao lần sông đã ra đi Những ngàn xưa trôi đến bây giờ Sông ra đi hay mới bước về.
Bỗng một hôm qua phố hoang tàn Tôi quen như tôi đã có lần Những ngàn xưa trôi đến bây giờ Sông ra đi hay mới bước về.
== HẾT BÀI ==
1. Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng
Rơi rất gần rơi xuống trong tôi
Có nhiều khi rơi xuống bên đời
Trong gian nan nên cất tiếng cười.
Đời sống mỗi khi người đưa tiễn người
Là tôi lắng nghe lòng tôi rã rời.
2. Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng
Trong xuân thì thấy bóng trăm năm
Bỗng một hôm qua phố hoang tàn
Tôi quen như tôi đã có lần.
Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng
Môi em hồng như lá hư không
Có nhiều khi bên gối tôi nằm
Nghiêng sang em tôi thấy nắng vàng.
Dường như bão qua dòng sông nước lên
Đời không có mưa mà vẫn ướt mềm.
3. Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng
Sông bao lần sông đã ra đi
Những ngàn xưa trôi đến bây giờ
Sông ra đi hay mới bước về.
4. Bỗng một hôm qua phố hoang tàn
Tôi quen như tôi đã có lần
Những ngàn xưa trôi đến bây giờ
Sông ra đi hay mới bước về.
Rơi rất [Gm] gần rơi [Bb] xuống trong [F] tôi
Có nhiều [Dm] khi rơi [Gm] xuống bên [C] đời [D7]
Trong gian [Gm] nan nên [C] cất tiếng [F] cười.
Đời [F] sống mỗi [C] khi người [A7] đưa tiễn [Dm] người
Là [F] tôi lắng [Bb] nghe lòng [C] tôi rã [F] rời.
2. Có điều [F] gì gần [Dm] như niềm tuyệt [Am] vọng [D7]
Trong xuân [Gm] thì thấy [Bb] bóng trăm [F] năm
Bỗng một [Dm] hôm qua [Gm] phố hoang [C] tàn [D7]
Tôi quen [Gm] như tôi [C] đã có [F] lần.
Có điều [F] gì gần [Dm] như niềm tuyệt [Am] vọng [D7]
Môi em [Gm] hồng như [Bb] lá hư [F] không
Có nhiều [Dm] khi bên [Gm] gối tôi [C] nằm [Dm]
Nghiêng sang [Gm] em tôi [C] thấy nắng [F] vàng.
Dường [F] như bão [C] qua dòng [A7] sông nước [Dm] lên
Đời [F] không có [Bb] mưa mà [C] vẫn ướt [F] mềm.
3. Có điều [F] gì gần [Dm] như niềm tuyệt [Am] vọng [D7]
Sông bao [Gm] lần sông [Bb] đã ra [F] đi
Những ngàn [Dm] xưa trôi [Gm] đến bây [C] giờ [D7]
Sông ra [Gm] đi hay [C] mới bước [F] về.
4. Bỗng một [F] hôm qua [Dm] phố hoang [Am] tàn [D7]
Tôi quen [Gm] như tôi [Bb] đã có [F] lần
Những ngàn [Dm] xưa trôi [Gm] đến bây [C] giờ [D7]
Sông ra [Gm] đi hay [C] mới bước [F] về.