Trả Lại Cho Nhau

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Boléro || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Nguyễn Đình Chương: Cm

Trả lại cho nhau những khung trời đầy kỷ niệm Mà hôm nao ta đã trao Trải qua biết bao từng hồi ức ôi thiết tha Ngỡ mặn mà không rời xa Vò võ đôi dòng thơ có sợi thương và sợi chờ Lòng mênh mông thoáng chiều rơi Giấc mơ thần tiên mà suốt đêm dần quên Trả lại cho nhau hết nơi cuối trời không nắng mưa.

ĐK Quên đi hơi ấm những đêm trường Quên hết đi thở hoang hoa tàn phơi phơi trong gió Ngân nga khúc ca, gọi nắng cho tình sầu Nắng qua đôi mắt đôi mắt buồn lời tâm tình con nước trôi

Mơ chung trăng khuyết đến trăng tròn Khăn gói vẫn nồng êm bao đời loanh quanh mệt mỏi Heo may lắm xa, tà áo xưa dù nhàu Khắc sâu đến bạc đầu còn da diết cái tên nhau.

Một bên nỗi nhớ giữ trong lòng người trả lại Mực chưa khô in vết loang Rồi ai bắc thang mà liều lĩnh hỏi ông trời Chuyện trầu câu sao ngổn ngang Tình đứt đoạn lìa đôi trăng cũng đã rơi bẽ bàng Vì đêm đêm quá lẻ loi Sẽ ru đời thôi một khối mảnh tình con Trả lại cho nhau hết những nẻo về đơn lối đi.

== DẠO NHẠC ==

Trả lại cho nhau những khung trời đầy kỷ niệm Mà hôm nao ta đã trao Trải qua biết bao từng hồi ức ôi thiết tha Ngỡ mặn mà không rời xa Vò võ đôi dòng thơ có sợi thương và sợi chờ Lòng mênh mông thoáng chiều rơi Giấc mơ thần tiên mà suốt đêm dần quên Trả lại cho nhau hết nơi cuối trời không nắng mưa.

ĐK Quên đi hơi ấm những đêm trường Quên hết đi thở hoang hoa tàn phơi phơi trong gió Ngân nga khúc ca, gọi nắng cho tình sầu Nắng qua đôi mắt đôi mắt buồn lời tâm tình con nước trôi

Mơ chung trăng khuyết đến trăng tròn Khăn gói vẫn nồng êm bao đời loanh quanh mệt mỏi Heo may lắm xa, tà áo xưa dù nhàu Khắc sâu đến bạc đầu còn da diết cái tên nhau.

Một bên nỗi nhớ giữ trong lòng người trả lại Mực chưa khô in vết loang Rồi ai bắc thang mà liều lĩnh hỏi ông trời Chuyện trầu câu sao ngổn ngang Tình đứt đoạn lìa đôi trăng cũng đã rơi bẽ bàng Vì đêm đêm quá lẻ loi Sẽ ru đời thôi một khối mảnh tình con Trả lại cho nhau hết những nẻo về đơn lối đi.

== HẾT BÀI ==

1. Trả lại cho nhau những khung trời đầy kỷ niệm
Mà hôm nao ta đã trao
Trải qua biết bao từng hồi ức ôi thiết tha
Ngỡ mặn mà không rời xa
Vò võ đôi dòng thơ có sợi thương và sợi chờ
Lòng mênh mông thoáng chiều rơi
Giấc mơ thần tiên mà suốt đêm dần quên
Trả lại cho nhau hết nơi cuối trời không nắng mưa.

ĐK
Quên đi hơi ấm những đêm trường
Quên hết đi thở hoang hoa tàn phơi phơi trong gió
Ngân nga khúc ca, gọi nắng cho tình sầu
Nắng qua đôi mắt đôi mắt buồn lời tâm tình con nước trôi

Mơ chung trăng khuyết đến trăng tròn
Khăn gói vẫn nồng êm bao đời loanh quanh mệt mỏi
Heo may lắm xa, tà áo xưa dù nhàu
Khắc sâu đến bạc đầu còn da diết cái tên nhau.

2. Một bên nỗi nhớ giữ trong lòng người trả lại
Mực chưa khô in vết loang
Rồi ai bắc thang mà liều lĩnh hỏi ông trời
Chuyện trầu câu sao ngổn ngang
Tình đứt đoạn lìa đôi trăng cũng đã rơi bẽ bàng
Vì đêm đêm quá lẻ loi
Sẽ ru đời thôi một khối mảnh tình con
Trả lại cho nhau hết những nẻo về đơn lối đi.

1. Trả lại cho [Am] người lời yêu [Dm] thương lúc ta còn [Am] nhau
[F] Bao nhiêu trang [Am] thư vẫn còn [Dm] nguyên
Khăn hồng ước [F] hẹn thuở hôm [E7] nào
Ngày [Am] xưa lúc thì [Dm] thào mình hứa [F] trọn đời yêu [E7] nhau.

2. Trả lai cho [Am] người vầng trăng [Dm] thơ với câu thề [Am] yêu
[F] Môi hôn khi [Am] xưa vẫn con [Dm] vương
Thôi giờ chán [F] chường chẳng chung [E7] đường
Giờ [Am] nhắc cũng không [Dm] còn tình chỉ [F] đẹp [E7] thời vàng [Am] son.

[ĐK: ] 
Trả [Am] cho nhau bao hơi ấm ngày [Dm] xưa
Ta chung lối chiều [F] mưa biết [G] nói sao cho [C] vừa
Trả cho [Dm] người rồi người trả cho [G] ai
Những đêm dài nhung [E7] nhớ.

Trả [Am] cho nhau mái tóc chớm thời [Dm] gian
Khi lỡ bước tình [F] tan sóng [G] gió xưa ai [C] màng
Đến bây [Dm] giờ trả lại cho [E7] nhau dù còn thương [Am] nhau.