Gió mùa về cả trời đông Che chở gì mối tình từ ngày hai đứa xa nhau Phút giây sao mỏng manh đanh mất đi nguyện ước Ai đã thay đổi lòng, đổi dạ nơi tình ta Thoáng buồn se sắt lòng
Trút muộn phiền lên trời xanh Câu oán hờn tỏ bày, chuyện đời như giấc chiêm bao Hắt hiu nhớ người ta Cứ mãi mê tìm kiếm, đáy nước bóng trăng mờ Để lạnh đôi bàn tay viễn tình mơ suốt đêm.
[ĐK: ] Khi xưa trái tim yêu nồng nàn Ngỡ là như gió mây Nhưng nay biến tan làn hơi ấm Héo mòn trái tim non bão bùng mưa thét gào Vắng lặng phòng đơn gối chăn
Chẳng gì mà lấp đầy mau Nỗi nhớ người vô cùng tựa bằng như cả đại dương Thấy chơi vơi nhiều hơn Cả chốn đây nhạt nhẽo Rét mướt đông ngấn lệ thiếu thời ta cuồng say Gói tình kia buông rơi.
== DẠO NHẠC ==
Gió mùa về cả trời đông Che chở gì mối tình từ ngày hai đứa xa nhau Phút giây sao mỏng manh đanh mất đi nguyện ước Ai đã thay đổi lòng, đổi dạ nơi tình ta Thoáng buồn se sắt lòng
Trút muộn phiền lên trời xanh Câu oán hờn tỏ bày, chuyện đời như giấc chiêm bao Hắt hiu nhớ người ta Cứ mãi mê tìm kiếm, đáy nước bóng trăng mờ Để lạnh đôi bàn tay viễn tình mơ suốt đêm.
[ĐK: ] Khi xưa trái tim yêu nồng nàn Ngỡ là như gió mây Nhưng nay biến tan làn hơi ấm Héo mòn trái tim non bão bùng mưa thét gào Vắng lặng phòng đơn gối chăn
Chẳng gì mà lấp đầy mau Nỗi nhớ người vô cùng tựa bằng như cả đại dương Thấy chơi vơi nhiều hơn Cả chốn đây nhạt nhẽo Rét mướt đông ngấn lệ thiếu thời ta cuồng say Gói tình kia buông rơi.
== HẾT BÀI ==
Gió mùa về cả trời đông
Che chở gì mối tình từ ngày hai đứa xa nhau
Phút giây sao mỏng manh đanh mất đi nguyện ước
Ai đã thay đổi lòng, đổi dạ nơi tình ta
Thoáng buồn se sắt lòng
Trút muộn phiền lên trời xanh
Câu oán hờn tỏ bày, chuyện đời như giấc chiêm bao
Hắt hiu nhớ người ta
Cứ mãi mê tìm kiếm, đáy nước bóng trăng mờ
Để lạnh đôi bàn tay viễn tình mơ suốt đêm.
[ĐK: ]
Khi xưa trái tim yêu nồng nàn
Ngỡ là như gió mây
Nhưng nay biến tan làn hơi ấm
Héo mòn trái tim non bão bùng mưa thét gào
Vắng lặng phòng đơn gối chăn
Chẳng gì mà lấp đầy mau
Nỗi nhớ người vô cùng tựa bằng như cả đại dương
Thấy chơi vơi nhiều hơn
Cả chốn đây nhạt nhẽo
Rét mướt đông ngấn lệ thiếu thời ta cuồng say
Gói tình kia buông rơi.
Che chở gì mối [Am] tình từ ngày hai đứa xa [C] nhau
Phút giây sao mỏng [Dm] manh đanh mất đi nguyện [C] ước
Ai đã thay đổi [G] lòng, đổi [Am] dạ nơi tình [C] ta
Thoáng buồn se sắt [Em] lòng
Trút muộn phiền lên trời [Am] xanh
Câu oán hờn tỏ [Am] bày, chuyện đời như giấc chiêm [C] bao
Hắt hiu nhớ người [Dm] ta
Cứ mãi mê tìm [C] kiếm, đáy nước bóng trăng [G] mờ
Để [Am] lạnh đôi bàn [Em] tay viễn tình mơ suốt [Am] đêm.
[ĐK: ]
Khi [Am] xưa trái tim yêu nồng [C] nàn
Ngỡ là như gió [Am] mây
Nhưng [G] nay biến tan làn hơi [G] ấm
Héo mòn trái tim [F] non bão bùng mưa thét [Em] gào
Vắng lặng phòng đơn gối [Am] chăn
Chẳng gì mà lấp đầy [Am] mau
Nỗi nhớ người vô [Am] cùng tựa bằng như cả đại [C] dương
Thấy chơi vơi nhiều [Dm] hơn
Cả chốn đây nhạt [C] nhẽo
Rét mướt đông ngấn [G] lệ thiếu [Am] thời ta cuồng [Em7] say
Gói tình kia buông [Am] rơi.