Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng Hương nồng hoa tình ái, đậm đà gây nhớ gọi tên Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ ranh vườn Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen Nhờ nàng hái giùm tôi, mầu hoa thắm chưa tàn Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
[ĐK: ] Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu Cuộc tình tan đau bể dâu, biết chăng ngày sau Khi ngõ về gần nhau, tình ôi đóm lửa phai mầu.
Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ bẽ bàng Hoa tình yêu rụng vỡ một trời tím tím thở than Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàn Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang.
[ĐK: ] Em ơi hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu em Yêu thương như nước trôi qua cầu Như đàn trỗi cung sầu, còn gì nữa đâu?
Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì người ta cứ phụ tôi hoài Bây giờ tôi chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình Tôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng người hết Nên giờ tôi chẳng còn chi khi người ngoảnh mặt mà đi.
Giang tấu
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
6. Đời tôi cô đơn nên yêu em chẳng bao lâu Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em Tôi quen rồi những chuyện dang dở từ khi mới yêu
[ĐK: ] Tôi quen, tôi đã quen rồi em Dang dở khi tình yêu tôi không xây trên bạc vàng Tôi quen, tôi đã quen rồi em Em khóc làm chi nữa, bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin, xin chúc em ngày mai Hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời Riêng tôi duyên kiếp luôn dở dang Nên suốt đời tôi vẫn cô đơn như tình nhân
7. Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây Tôi không hề trách đời hay giận đời mau đổi thay
== DẠO NHẠC ==
Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng Hương nồng hoa tình ái, đậm đà gây nhớ gọi tên Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ ranh vườn Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen Nhờ nàng hái giùm tôi, mầu hoa thắm chưa tàn Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
[ĐK: ] Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu Cuộc tình tan đau bể dâu, biết chăng ngày sau Khi ngõ về gần nhau, tình ôi đóm lửa phai mầu.
Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ bẽ bàng Hoa tình yêu rụng vỡ một trời tím tím thở than Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàn Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang.
[ĐK: ] Em ơi hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu em Yêu thương như nước trôi qua cầu Như đàn trỗi cung sầu, còn gì nữa đâu?
Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì người ta cứ phụ tôi hoài Bây giờ tôi chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình Tôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng người hết Nên giờ tôi chẳng còn chi khi người ngoảnh mặt mà đi.
Giang tấu
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
6. Đời tôi cô đơn nên yêu em chẳng bao lâu Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em Tôi quen rồi những chuyện dang dở từ khi mới yêu
[ĐK: ] Tôi quen, tôi đã quen rồi em Dang dở khi tình yêu tôi không xây trên bạc vàng Tôi quen, tôi đã quen rồi em Em khóc làm chi nữa, bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin, xin chúc em ngày mai Hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời Riêng tôi duyên kiếp luôn dở dang Nên suốt đời tôi vẫn cô đơn như tình nhân
7. Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây Tôi không hề trách đời hay giận đời mau đổi thay
== HẾT BÀI ==
1. Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái, đậm đà gây nhớ gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ ranh vườn
Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
2. Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng
Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen
Nhờ nàng hái giùm tôi, mầu hoa thắm chưa tàn
Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
[ĐK: ]
Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu
Cuộc tình tan đau bể dâu, biết chăng ngày sau
Khi ngõ về gần nhau, tình ôi đóm lửa phai mầu.
3. Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ bẽ bàng
Hoa tình yêu rụng vỡ một trời tím tím thở than
Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàn
Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang.
[ĐK: ] Em ơi hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu em
Yêu thương như nước trôi qua cầu
Như đàn trỗi cung sầu, còn gì nữa đâu?
4. Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì người ta cứ phụ tôi hoài
Bây giờ tôi chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình
Tôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng người hết
Nên giờ tôi chẳng còn chi khi người ngoảnh mặt mà đi.
Giang tấu
5. Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
6. Đời tôi cô đơn nên yêu em chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện dang dở từ khi mới yêu
[ĐK: ] Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu tôi không xây trên bạc vàng
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa, bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn cô đơn như tình nhân
7. Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời hay giận đời mau đổi thay
Hương nồng hoa tình [F] ái, đậm đà gây nhớ gọi [Dm] tên
Nhà nàng cách gần [Gm] bên, giàn hoa sứ ranh [Dm] vườn
Nhìn sang trộm nhớ thương [Gm] thầm, mơ ngày mai lứa [A7] đôi.
2. Hôm qua mẹ bảo [Dm] tôi, nhờ hoa sứ nhà [Gm] nàng
Ướp trà thơm đãi [F] khách họ hàng cô bác đều [Dm] khen
Nhờ nàng hái giùm [Gm] tôi, mầu hoa thắm chưa [Dm] tàn
Nụ hoa còn giữ nhụy [Gm] vàng, chắc nàng hiểu tình [Dm] tôi
[ĐK: ]
Nhưng đêm trở [F] sầu, em bước qua [Dm] cầu
Cuộc tình tan đau bể dâu, [D7] biết chăng ngày [Gm] sau
Khi ngõ về gần [A7] nhau, tình ôi đóm lửa phai [Dm] mầu.
3. Đêm đêm ngủ mùi [Dm] hương, mùi hoa sứ bẽ [Gm] bàng
Hoa tình yêu rụng [F] vỡ một trời tím tím thở [Dm] than
Nhà nàng với nhà [Gm] tôi tình thân thiết vô [Dm] vàn
Làm sao nàng nỡ phụ [Gm] phàng, để [A7] tình tôi dở [Dm] dang.
[ĐK: ] Em [C] ơi hết [F] rồi hết [Dm] rồi, chẳng còn chi nữa đâu [Gm] em
Yêu [C] thương như [Gm] nước trôi qua [F] cầu
Như [Dm] đàn trỗi cung [Gm] sầu, còn [Am] gì nữa [Dm] đâu?
4. Tôi [Dm] thề tôi chẳng yêu ai vì người [Gm] ta cứ phụ tôi [Dm] hoài
Bây [Dm] giờ tôi chẳng còn [Bb] tin trong nhân [C] gian có kẻ chung [F] tình
Tôi [Dm] giận tôi đã ngây [Gm] thơ đem tình [C] yêu hiến dâng người [F] hết
Nên [Dm] giờ tôi chẳng còn [Bb] chi khi [Am] người ngoảnh mặt mà [Dm] đi.
Giang tấu
5. Đời tôi cô [Dm] đơn nên yêu [A7] ai cũng không [Dm] duyên
Đời tôi cô [Gm] đơn nên yêu [A7] ai cũng không [Dm] thành
Đời tôi cô [A7] đơn nên yêu [Bb] ai cũng dở [A7] dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi [A7] chi
6. Đời tôi cô [Dm] đơn nên yêu [A7] em chẳng bao [Dm] lâu
Ngày mai đây [Gm] em lên xe [A7] hoa bước theo [Dm] chồng
Đời tôi quen [A7] cô đơn nên [Bb] tôi chẳng trách [A7] em
Tôi quen rồi những chuyện dang dở từ khi mới [Dm] yêu
[ĐK: ] Tôi [Dm] quen, tôi đã quen rồi [Bb] em
Dang dở khi tình [G7] yêu tôi không [C] xây trên bạc [F] vàng
Tôi [Gm] quen, tôi [Dm] đã quen rồi [C] em
Em [Bb] khóc làm chi [A7] nữa, bận lòng [Bb] gì kẻ trắng [A7] tay
Tôi [Dm] xin, xin chúc em ngày [Bb] mai
Hoa gấm ngọc ngà [G7] luôn vây quanh [C] em cả cuộc [F] đời
Riêng [Gm] tôi duyên [Dm] kiếp luôn dở [C] dang
Nên [Bb] suốt đời tôi [A7] vẫn cô đơn như tình [Dm] nhân
7. Đời tôi cô [Dm] đơn bao năm [A7] qua vẫn cô [Dm] đơn
Dù ai đẹp [Gm] đôi nhưng [A7] riêng tôi vẫn lạnh [Dm] lùng
Trời cho tôi [A7] cô đơn bao [Bb] nhiêu lần nữa [A7] đây
Tôi không hề trách [A7] đời hay giận đời mau đổi [Dm] thay