Thơ: Ngày xưa dạo gót, vẫn ngân hoài Mến nhạc, yêu đàn tôi chớ ai? Lãng tử, nghệ nhân nơi gió bụi Kim chi, ngọc diệp chốn trang đài.
Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng, ngày xưa ai quyền quý cao sang Em chính em ngày xưa đó ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn, ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang Tôi chính tôi ngày xưa đó cũng đèo bòng mơ người đẹp lầu quan.
[ĐK: ] Rồi một hôm tôi gặp nàng Đem tiếng hát cung đàn với niềm yêu lai láng Nhưng than ôi quá bẽ bàng Bao tiếng hát cung đàn người chẳng màng còn chê chán.
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng Mượn tiếng hát cung đàn, quên niềm đau dĩ vãng Hay đâu giông tố lan tràn Lên gác tía huy hoàng xiêu đổ theo nước mắt nàng
Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng, còn đâu đâu quyền quý cao sang Em hỡi em ngày xưa đó, đến bây giờ phiêu ạt giữa trần gian Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn, đời tôi vẫn nghệ sĩ thênh thang Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
Thơ: Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.
Em ơi nép vào lòng anh Má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua Cho mối duyên thêm mặn mà
Em ơi nếu mà sau này Giấc mộng không thành Thì đành đôi ngả chia ly Chớ đừng u sầu làm chi
[ĐK: ] Em ơi, em hỡi duyên tình dù lắm thương đau Nhưng lòng ta mãi yêu nhau Cho thời gian không úa màu Em ơi, em hỡi xuân về nào có đâu xa Nếu mà mỏi gót bôn ba Anh về nối lại tình ta
Em ơi nếu còn yêu nhau Nhớ đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt ly Thêm vấn vương làm gì
Em ơi, có ngờ đâu rằng Khúc nhạc chưa tàn Mà vội xa cách em ơi Đôi ngả biết tìm về đâu? Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
== DẠO NHẠC ==
Thơ: Ngày xưa dạo gót, vẫn ngân hoài Mến nhạc, yêu đàn tôi chớ ai? Lãng tử, nghệ nhân nơi gió bụi Kim chi, ngọc diệp chốn trang đài.
Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng, ngày xưa ai quyền quý cao sang Em chính em ngày xưa đó ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn, ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang Tôi chính tôi ngày xưa đó cũng đèo bòng mơ người đẹp lầu quan.
[ĐK: ] Rồi một hôm tôi gặp nàng Đem tiếng hát cung đàn với niềm yêu lai láng Nhưng than ôi quá bẽ bàng Bao tiếng hát cung đàn người chẳng màng còn chê chán.
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng Mượn tiếng hát cung đàn, quên niềm đau dĩ vãng Hay đâu giông tố lan tràn Lên gác tía huy hoàng xiêu đổ theo nước mắt nàng
Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng, còn đâu đâu quyền quý cao sang Em hỡi em ngày xưa đó, đến bây giờ phiêu ạt giữa trần gian Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn, đời tôi vẫn nghệ sĩ thênh thang Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
Thơ: Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.
Em ơi nép vào lòng anh Má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua Cho mối duyên thêm mặn mà
Em ơi nếu mà sau này Giấc mộng không thành Thì đành đôi ngả chia ly Chớ đừng u sầu làm chi
[ĐK: ] Em ơi, em hỡi duyên tình dù lắm thương đau Nhưng lòng ta mãi yêu nhau Cho thời gian không úa màu Em ơi, em hỡi xuân về nào có đâu xa Nếu mà mỏi gót bôn ba Anh về nối lại tình ta
Em ơi nếu còn yêu nhau Nhớ đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt ly Thêm vấn vương làm gì
Em ơi, có ngờ đâu rằng Khúc nhạc chưa tàn Mà vội xa cách em ơi Đôi ngả biết tìm về đâu? Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
== HẾT BÀI ==
Thơ: Ngày xưa dạo gót, vẫn ngân hoài
Mến nhạc, yêu đàn tôi chớ ai?
Lãng tử, nghệ nhân nơi gió bụi
Kim chi, ngọc diệp chốn trang đài.
1. Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng, ngày xưa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian
Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn, ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xưa đó cũng đèo bòng mơ người đẹp lầu quan.
[ĐK: ] Rồi một hôm tôi gặp nàng
Đem tiếng hát cung đàn với niềm yêu lai láng
Nhưng than ôi quá bẽ bàng
Bao tiếng hát cung đàn người chẳng màng còn chê chán.
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mượn tiếng hát cung đàn, quên niềm đau dĩ vãng
Hay đâu giông tố lan tràn
Lên gác tía huy hoàng xiêu đổ theo nước mắt nàng
2. Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng, còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em hỡi em ngày xưa đó, đến bây giờ phiêu ạt giữa trần gian
Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn, đời tôi vẫn nghệ sĩ thênh thang
Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
Thơ: Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt
Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông
Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng
Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.
1. Em ơi nép vào lòng anh
Má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua
Cho mối duyên thêm mặn mà
Em ơi nếu mà sau này
Giấc mộng không thành
Thì đành đôi ngả chia ly
Chớ đừng u sầu làm chi
[ĐK: ] Em ơi, em hỡi duyên tình dù lắm thương đau
Nhưng lòng ta mãi yêu nhau
Cho thời gian không úa màu
Em ơi, em hỡi xuân về nào có đâu xa
Nếu mà mỏi gót bôn ba
Anh về nối lại tình ta
2. Em ơi nếu còn yêu nhau
Nhớ đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt ly
Thêm vấn vương làm gì
Em ơi, có ngờ đâu rằng
Khúc nhạc chưa tàn
Mà vội xa cách em ơi
Đôi ngả biết tìm về đâu?
Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
Mến nhạc, yêu đàn tôi chớ ai?
Lãng tử, nghệ nhân nơi gió bụi
Kim chi, ngọc diệp chốn trang đài.
1. Ngày [Am] xưa ai lá ngọc cành [Dm] vàng, ngày [G] xưa ai quyền quý cao [C] sang
[E7] Em chính em ngày xưa đó ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian
Ngày [Am] xưa ai mến nhạc yêu [Dm] đàn, ngày [G] xưa ai nghệ sĩ lang [C] thang
[E7] Tôi chính tôi ngày xưa đó cũng đèo bòng mơ người đẹp lầu [Am] quan.
[ĐK: ] [Am] Rồi một hôm tôi gặp nàng
Đem tiếng hát cung [Dm] đàn với [C] niềm yêu lai [Am] láng
[G] Nhưng than ôi quá bẽ [E7] bàng
Bao [Dm] tiếng hát cung [E7] đàn người chẳng màng còn chê chán.
[Am] Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mượn tiếng hát cung [Dm] đàn, quên [C] niềm đau dĩ [Am] vãng
[G] Hay đâu giông tố lan [E7] tràn
Lên [Dm] gác tía huy [E7] hoàng xiêu đổ theo nước mắt [Am] nàng
2. Còn [Am] đâu đâu lá ngọc cành [Dm] vàng, còn [G] đâu đâu quyền quý cao [C] sang
[E7] Em hỡi em ngày xưa đó, đến bây giờ phiêu ạt giữa trần gian
Gặp [Am] tôi vẫn tiếng nhạc cung [Dm] đàn, đời [G] tôi vẫn nghệ sĩ thênh [C] thang
[E7] Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài [Am] trang.
Thơ: Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt
Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông
Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng
Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.
1. Em [Am] ơi [Dm] nép vào lòng [Am] anh
Má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày [Dm] qua
Cho mối duyên thêm mặn [Am] mà
Em [Dm] ơi nếu mà sau [Am] này
Giấc mộng không [C] thành
Thì đành đôi ngả chia [E7] ly
Chớ [G] đừng u sầu làm [F] chi [G] [Am]
[ĐK: ] Em ơi, em [Dm] hỡi duyên tình dù lắm thương [G] đau
Nhưng [C] lòng ta mãi yêu [Dm] nhau
Cho thời gian không úa [E7] màu
Em [G] ơi, em [Am] hỡi xuân về nào có đâu [G] xa
Nếu [Dm] mà mỏi gót bôn [Am] ba
Anh [E7] về nối lại tình [Am] ta
2. Em [Am] ơi [Gm] nếu còn yêu [Am] nhau
Nhớ đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt [Dm] ly
Thêm vấn vương làm [Am] gì
Em [Dm] ơi, có ngờ đâu [Am] rằng
Khúc nhạc chưa [C] tàn
Mà vội xa cách em [E7] ơi
Đôi [G] ngả biết tìm về [Am] đâu? [G] [Am]
[E7] Em, em nhớ xưa rồi em khóc tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài [Am] trang.