Có những đêm buồn anh ngồi nghe thương nhớ đầy vơi Nhấm môi ly rượu đắng trách sao đời riêng mình vẫn lẻ bóng đơn côi Yêu ai cũng vậy thôi cũng chót lưỡi đầu môi Cô đơn một mình ngồi bên song cửa trông bóng ai ngoài mưa.
Cũng bởi do nghèo nên đành đánh mất người tôi yêu Em vui duyên tình mới đã quên câu ước thề sao lòng còn mơ ước chi Em cất bước vội đi quên hết chuyện ngày qua Lang thang một mình vùi chôn thương nhớ những nhớ thương ngập lòng.
[ĐK: ] Mang hết yêu thương đem trao dâng cho người để người giẫm nát tim ta Ta trách người hay chỉ trách riêng ta Yêu thật lòng để nhận lấy chua cay
Xin trả cho người nụ cười ánh mắt với bờ môi Khi xưa ta nguyện ước mãi bên nhau không rời mà giờ chia cách đôi nơi Bởi số kiếp bèo trôi thương nhớ sầu lại vơi Men cay tình đời ngồi ôm thương nhớ uống cho quên sự đời.
== DẠO NHẠC ==
Có những đêm buồn anh ngồi nghe thương nhớ đầy vơi Nhấm môi ly rượu đắng trách sao đời riêng mình vẫn lẻ bóng đơn côi Yêu ai cũng vậy thôi cũng chót lưỡi đầu môi Cô đơn một mình ngồi bên song cửa trông bóng ai ngoài mưa.
Cũng bởi do nghèo nên đành đánh mất người tôi yêu Em vui duyên tình mới đã quên câu ước thề sao lòng còn mơ ước chi Em cất bước vội đi quên hết chuyện ngày qua Lang thang một mình vùi chôn thương nhớ những nhớ thương ngập lòng.
[ĐK: ] Mang hết yêu thương đem trao dâng cho người để người giẫm nát tim ta Ta trách người hay chỉ trách riêng ta Yêu thật lòng để nhận lấy chua cay
Xin trả cho người nụ cười ánh mắt với bờ môi Khi xưa ta nguyện ước mãi bên nhau không rời mà giờ chia cách đôi nơi Bởi số kiếp bèo trôi thương nhớ sầu lại vơi Men cay tình đời ngồi ôm thương nhớ uống cho quên sự đời.
== HẾT BÀI ==
1. Có những đêm buồn anh ngồi nghe thương nhớ đầy vơi
Nhấm môi ly rượu đắng trách sao đời riêng mình vẫn lẻ bóng đơn côi
Yêu ai cũng vậy thôi cũng chót lưỡi đầu môi
Cô đơn một mình ngồi bên song cửa trông bóng ai ngoài mưa.
2. Cũng bởi do nghèo nên đành đánh mất người tôi yêu
Em vui duyên tình mới đã quên câu ước thề sao lòng còn mơ ước chi
Em cất bước vội đi quên hết chuyện ngày qua
Lang thang một mình vùi chôn thương nhớ những nhớ thương ngập lòng.
[ĐK: ]
Mang hết yêu thương đem trao dâng cho người để người giẫm nát tim ta
Ta trách người hay chỉ trách riêng ta
Yêu thật lòng để nhận lấy chua cay
3. Xin trả cho người nụ cười ánh mắt với bờ môi
Khi xưa ta nguyện ước mãi bên nhau không rời mà giờ chia cách đôi nơi
Bởi số kiếp bèo trôi thương nhớ sầu lại vơi
Men cay tình đời ngồi ôm thương nhớ uống cho quên sự đời.
[D] Quên đi tình [G] đầu để mình tôi sầu [C] nhớ
Đêm vắng lạnh [Em] lùng, rượu nồng đắng bờ [Am] môi
Thương xót cho [B7] mình vì tình ai lừa [D] dối
Để trái tim [B7] này nhỏ lệ sầu thương đau
2. Ngày đó bên [Em] nhau em thường hay bảo [C] rằng
[D] Yêu nhau trọn [G] đời, một lời em đã [C] hứa!
Vật đỗi sao [Em] dời, nguyện thề chỉ mình [Am] tôi
Mơ đến mai [B7] này cùng chung chăn sẽ [D] gối
Nhưng có đâu [B7] ngờ em phụ bạc tình [Em] tôi
ĐK Nên bây [D] giờ ngồi [G] đây, nhấp men [Em] cay
Buồn cho thân [D] tôi số nghèo sao đeo [C] mãi?
Để bây [Em] giờ người đã xa [B7] tôi
Ôi tình [G] đầu sao [B7] nhiều điều chua [Em] cay?
3. Giờ chỉ riêng [Em] tôi ôm niềm đau rã [C] rời
[D] Yêu thương ngày [G] nào, giờ tan theo làn [C] khói
Em đã xa [Em] rồi còn gì nữa mà [Am] trong
Em đã xa [B7] rồi để buồn đau ngày [D] tháng
Duyên kiếp lỡ [B7] làng mình một mình đơn [Em] côi