Ngồi nhìn con thơ anh nghe lòng nhói tựa kim châm Chẳng hiểu vì sao em ra đi dứt nghĩa vợ chồng Mình mặn nồng bao năm anh đây nào có lỗi chi đâu Sớm chiều vất vả nhọc nhằn lo cho mình cuộc sống no đầy.
Đành lòng sao em khi con mình tuổi còn ngây thơ Trẻ sống làm sao cha một nơi mẹ ở một đường Phận lạc loài tha hương đôi ta từ tay trắng xây nên Lâu đài hạnh phúc đây rồi em cam lòng xô ngã cho đành.
[ĐK: ] Anh không trách gì em không oán hờn em Chỉ tủi thân mình sao số phận vương bao đắng cay Đêm đêm thầm hỏi ông trời Sao gieo chi cảnh đoạn trường từ ly.
Rồi ngày mai đây trên bước đường rẫy đầy chông gai Đời sẽ về đâu tương lai em chưa hẳn huy hoàng Hãy trở về bên anh ngôi nhà xưa chờ đón em về Bên đàn con trẻ dại khờ mâm cơm nghèo hạnh phúc đong đầy.
== DẠO NHẠC ==
Ngồi nhìn con thơ anh nghe lòng nhói tựa kim châm Chẳng hiểu vì sao em ra đi dứt nghĩa vợ chồng Mình mặn nồng bao năm anh đây nào có lỗi chi đâu Sớm chiều vất vả nhọc nhằn lo cho mình cuộc sống no đầy.
Đành lòng sao em khi con mình tuổi còn ngây thơ Trẻ sống làm sao cha một nơi mẹ ở một đường Phận lạc loài tha hương đôi ta từ tay trắng xây nên Lâu đài hạnh phúc đây rồi em cam lòng xô ngã cho đành.
[ĐK: ] Anh không trách gì em không oán hờn em Chỉ tủi thân mình sao số phận vương bao đắng cay Đêm đêm thầm hỏi ông trời Sao gieo chi cảnh đoạn trường từ ly.
Rồi ngày mai đây trên bước đường rẫy đầy chông gai Đời sẽ về đâu tương lai em chưa hẳn huy hoàng Hãy trở về bên anh ngôi nhà xưa chờ đón em về Bên đàn con trẻ dại khờ mâm cơm nghèo hạnh phúc đong đầy.
== HẾT BÀI ==
1. Ngồi nhìn con thơ anh nghe lòng nhói tựa kim châm
Chẳng hiểu vì sao em ra đi dứt nghĩa vợ chồng
Mình mặn nồng bao năm anh đây nào có lỗi chi đâu
Sớm chiều vất vả nhọc nhằn lo cho mình cuộc sống no đầy.
2. Đành lòng sao em khi con mình tuổi còn ngây thơ
Trẻ sống làm sao cha một nơi mẹ ở một đường
Phận lạc loài tha hương đôi ta từ tay trắng xây nên
Lâu đài hạnh phúc đây rồi em cam lòng xô ngã cho đành.
[ĐK: ]
Anh không trách gì em không oán hờn em
Chỉ tủi thân mình sao số phận vương bao đắng cay
Đêm đêm thầm hỏi ông trời
Sao gieo chi cảnh đoạn trường từ ly.
3. Rồi ngày mai đây trên bước đường rẫy đầy chông gai
Đời sẽ về đâu tương lai em chưa hẳn huy hoàng
Hãy trở về bên anh ngôi nhà xưa chờ đón em về
Bên đàn con trẻ dại khờ mâm cơm nghèo hạnh phúc đong đầy.
Chẳng hiểu vì [Dm] sao em ra [E7] đi dứt nghĩa vợ [Am] chồng
Mình mặn nồng bao [G] năm anh đây [Em] nào có lỗi chi [G] đâu
Sớm [A7] chiều vất vả nhọc [Dm] nhằn lo cho [F] mình cuộc [E7] sống no [Am] đầy.
2. Đành lòng sao [Am] em khi con mình tuổi còn ngây thơ
Trẻ sống làm [Dm] sao cha một [E7] nơi mẹ ở một [Am] đường
Phận lạc loài tha [G] hương đôi ta [Em] từ tay trắng xây [G] nên
Lâu [A7] đài hạnh phúc đây [Dm] rồi em cam [F] lòng xô [E7] ngã cho [Am] đành.
[ĐK: ]
[Am] Anh không trách gì [F] em không oán hờn em
Chỉ tủi thân [Dm] mình sao số phận vương bao đắng [Am] cay
Đêm [G] đêm thầm hỏi ông [Em] trời
Sao gieo chi [E7] cảnh đoạn trường từ [Am] ly.
3. Rồi ngày mai [Am] đây trên bước đường rẫy đầy chông gai
Đời sẽ về [Dm] đâu tương lai [E7] em chưa hẳn huy [Am] hoàng
Hãy trở về bên [G] anh ngôi nhà [Em] xưa chờ đón em [G] về
Bên [A7] đàn con trẻ dại [Dm] khờ mâm cơm [F] nghèo hạnh [E7] phúc đong [Am] đầy.