Đêm đã khuya rồi, sao em còn thao thức? Có phải em buồn vì mai cách biệt nhau Anh ra đi mang theo từng kỷ niệm Em ở lại ngồi ôm nỗi chờ mong.
Duyên kiếp đôi mình, đường đời không chung lối Biết sẽ không thành còn vương vấn mà chi Yêu mến nhau nhưng mang nhiều khổ lụy Tình nhân ơi! Xin em chớ u sầu.
[ĐK: ] Anh xin em đừng khóc mà chi Cuộc tình này là gió thoảng mây bay Anh mang thân làm dã tràng se cát Mộng mơ chi yêu hoa thắm vườn ai.
Ta yêu nhau chẳng có ngày mai Hẹn thề nhiều, rồi cũng sẽ phôi phai Con tim yêu chia nẻo tình và nghĩa Trả em về hạnh phúc của đời em.
Anh bước âm thầm, cô đơn đời quạnh hiu Phố nhỏ hôm nào còn in dấu chân qua Mai đây xa, mong chi ngày trở về Cuộc tình ta, trăm năm hết mong chờ.
== DẠO NHẠC ==
Đêm đã khuya rồi, sao em còn thao thức? Có phải em buồn vì mai cách biệt nhau Anh ra đi mang theo từng kỷ niệm Em ở lại ngồi ôm nỗi chờ mong.
Duyên kiếp đôi mình, đường đời không chung lối Biết sẽ không thành còn vương vấn mà chi Yêu mến nhau nhưng mang nhiều khổ lụy Tình nhân ơi! Xin em chớ u sầu.
[ĐK: ] Anh xin em đừng khóc mà chi Cuộc tình này là gió thoảng mây bay Anh mang thân làm dã tràng se cát Mộng mơ chi yêu hoa thắm vườn ai.
Ta yêu nhau chẳng có ngày mai Hẹn thề nhiều, rồi cũng sẽ phôi phai Con tim yêu chia nẻo tình và nghĩa Trả em về hạnh phúc của đời em.
Anh bước âm thầm, cô đơn đời quạnh hiu Phố nhỏ hôm nào còn in dấu chân qua Mai đây xa, mong chi ngày trở về Cuộc tình ta, trăm năm hết mong chờ.
== HẾT BÀI ==
1. Đêm đã khuya rồi, sao em còn thao thức?
Có phải em buồn vì mai cách biệt nhau
Anh ra đi mang theo từng kỷ niệm
Em ở lại ngồi ôm nỗi chờ mong.
2. Duyên kiếp đôi mình, đường đời không chung lối
Biết sẽ không thành còn vương vấn mà chi
Yêu mến nhau nhưng mang nhiều khổ lụy
Tình nhân ơi! Xin em chớ u sầu.
[ĐK: ]
Anh xin em đừng khóc mà chi
Cuộc tình này là gió thoảng mây bay
Anh mang thân làm dã tràng se cát
Mộng mơ chi yêu hoa thắm vườn ai.
Ta yêu nhau chẳng có ngày mai
Hẹn thề nhiều, rồi cũng sẽ phôi phai
Con tim yêu chia nẻo tình và nghĩa
Trả em về hạnh phúc của đời em.
3. Anh bước âm thầm, cô đơn đời quạnh hiu
Phố nhỏ hôm nào còn in dấu chân qua
Mai đây xa, mong chi ngày trở về
Cuộc tình ta, trăm năm hết mong chờ.
Có phải em [Gm] buồn vì mai cách biệt [Dm] nhau
Anh ra [Gm] đi mang theo từng kỷ [C] niệm
Em ở [A7] lại ngồi ôm nỗi chờ [Dm] mong.
2. Duyên kiếp đôi [Dm] mình, đường đời không chung [Bb] lối
Biết sẽ không [Gm] thành còn vương vấn mà [Dm] chi
Yêu mến [Gm] nhau nhưng mang nhiều khổ [C] lụy
Tình nhân [A7] ơi! Xin em chớ u [Dm] sầu.
[ĐK: ]
Anh xin [C] em đừng khóc mà [Bb] chi
Cuộc tình [Dm] này là gió thoảng mây [Gm] bay
Anh mang [C] thân làm dã tràng se [F] cát
Mộng mơ [A7] chi yêu hoa thắm vườn [Dm] ai.
Ta yêu [C] nhau chẳng có ngày [Bb] mai
Hẹn thề [Dm] nhiều, rồi cũng sẽ phôi [Gm] phai
Con tim [C] yêu chia nẻo tình và [F] nghĩa
Trả em [A7] về hạnh phúc của đời [Dm] em.
3. Anh bước âm [Dm] thầm, cô đơn đời quạnh [Bb] hiu
Phố nhỏ hôm [Gm] nào còn in dấu chân [Dm] qua
Mai đây [Gm] xa, mong chi ngày trở [C] về
Cuộc tình [A7] ta, trăm năm hết mong [Dm] chờ.