Sài Gòn bây giờ những con phố lặng thinh Chẳng có bóng xe tấp nập nơi đô thành Em và con hãy ở yên nơi đó Đừng đợi anh về để nguội bữa cơm canh.
Em đừng buồn những đêm trắng vắng anh Nỗi nhớ con anh thắt se trong lòng Anh vững tin rồi ngày mai tươi sáng Em hậu phương còn anh nơi tuyến đầu.
Đừng buồn em ơi đừng ngóng trông anh nhé Khoác áo trắng tuyến đầu nặng trĩu đôi vai Có những đêm anh về ngó qua song cửa Anh lại đi vì đất nước đang chờ.
Nếu ngày mai đại dịch không còn nữa Ta sẽ cùng đi khắp nơi nơi Cùng ngắm mây bay ngắm hoàng hôn tĩnh lặng Hít sâu khí trời bằng hơi thở tự do.
Mong sao Sài Gòn được trở lại như xưa Con phố nhỏ rộn ràng tiếng trẻ thơ Những dòng xe nối nhau tấp nập Trả lại Sài Gòn nhựa sống hôm qua.
== DẠO NHẠC ==
Sài Gòn bây giờ những con phố lặng thinh Chẳng có bóng xe tấp nập nơi đô thành Em và con hãy ở yên nơi đó Đừng đợi anh về để nguội bữa cơm canh.
Em đừng buồn những đêm trắng vắng anh Nỗi nhớ con anh thắt se trong lòng Anh vững tin rồi ngày mai tươi sáng Em hậu phương còn anh nơi tuyến đầu.
Đừng buồn em ơi đừng ngóng trông anh nhé Khoác áo trắng tuyến đầu nặng trĩu đôi vai Có những đêm anh về ngó qua song cửa Anh lại đi vì đất nước đang chờ.
Nếu ngày mai đại dịch không còn nữa Ta sẽ cùng đi khắp nơi nơi Cùng ngắm mây bay ngắm hoàng hôn tĩnh lặng Hít sâu khí trời bằng hơi thở tự do.
Mong sao Sài Gòn được trở lại như xưa Con phố nhỏ rộn ràng tiếng trẻ thơ Những dòng xe nối nhau tấp nập Trả lại Sài Gòn nhựa sống hôm qua.
== HẾT BÀI ==
Sài Gòn bây giờ những con phố lặng thinh
Chẳng có bóng xe tấp nập nơi đô thành
Em và con hãy ở yên nơi đó
Đừng đợi anh về để nguội bữa cơm canh.
Em đừng buồn những đêm trắng vắng anh
Nỗi nhớ con anh thắt se trong lòng
Anh vững tin rồi ngày mai tươi sáng
Em hậu phương còn anh nơi tuyến đầu.
Đừng buồn em ơi đừng ngóng trông anh nhé
Khoác áo trắng tuyến đầu nặng trĩu đôi vai
Có những đêm anh về ngó qua song cửa
Anh lại đi vì đất nước đang chờ.
Nếu ngày mai đại dịch không còn nữa
Ta sẽ cùng đi khắp nơi nơi
Cùng ngắm mây bay ngắm hoàng hôn tĩnh lặng
Hít sâu khí trời bằng hơi thở tự do.
Mong sao Sài Gòn được trở lại như xưa
Con phố nhỏ rộn ràng tiếng trẻ thơ
Những dòng xe nối nhau tấp nập
Trả lại Sài Gòn nhựa sống hôm qua.
Chẳng có bóng [D] xe tấp [B7] nập nơi đô [Em] thành
Em và [Am] con hãy ở yên nơi [C] đó
Đừng đợi anh [Bm] về để nguội bữa cơm [B7] canh.
Em đừng [Em] buồn những đêm trắng vắng [G] anh
Nỗi nhớ [D] con anh [B7] thắt se trong [Em] lòng
Anh vững [Am] tin rồi ngày mai tươi [C] sáng
Em hậu [B7] phương còn anh nơi tuyến [Em] đầu.
Đừng buồn em [Em] ơi đừng ngóng trông anh [Am] nhé
Khoác áo [D] trắng tuyến đầu nặng trĩu đôi [G] vai
Có những [F] đêm anh về ngó qua song [C] cửa
Anh lại [Am] đi vì [D] đất nước đang [B7] chờ.
Nếu ngày [Em] mai đại dịch không còn [Am] nữa
Ta sẽ [D] cùng đi khắp nơi [G] nơi
Cùng ngắm mây [F] bay ngắm hoàng hôn tĩnh [C] lặng
Hít sâu khí [B7] trời bằng hơi thở tự [C] do. [B7]
Mong sao Sài [Em] Gòn được trở lại như [Am] xưa
Con phố [D] nhỏ rộn ràng tiếng trẻ [G] thơ
Những dòng [F] xe nối nhau tấp [Bm] nập
Trả lại Sài [D] Gòn [B7] nhựa sống hôm [Em] qua.